XỨ CON NGƯỜI - Trang 126

cuộn ấy cuốn tôi đi, tôi cảm thấy thế, đến một giấc mơ êm ả: những dòng
sông bình lặng đi vào bề dày của biển. 

Từ biệt, các người mà tôi mến yêu. Không phải lỗi tại tôi nếu như thân

thể con người không chịu đựng được ba ngày không uống. Có bao giờ tôi
nghĩ rồi mình là tù nhân của các giếng nước thế này đâu. Tôi không ngờ sự
tự cai quản lấy mình nó ngắn ngủi như vậy. Ta tưởng con người có thể
thẳng tới đằng trước. Ta tưởng con người tự do. Ta không nhìn thấy sợi dây
thừng buộc con người vào cái giếng, buộc anh ta, như một cái dây rốn vào
bụng của đất. Anh ta mà bước đi nữa, anh ta sẽ chết.

Ngoài sự đau khổ của các người ra, tôi chẳng tiếc gì hết. Thanh toán mọi

bề, tôi là người được phần hơn. Nếu tôi còn trở về, tôi lại sẽ bắt đầu trở lại.
Tôi cần sống. Trong các thị thành, không còn có sự sống con người.

Đây không phải là nghiệp máy bay. Máy bay, nó không phải là mục đích,

nó là phương tiện. Không phải vì chiếc máy bay mà người ta liều cuộc sống
người ta. Cũng không phải vì cái cày mà người nông dân cày. Nhưng bằng
chiếc máy bay, người ta xa rời các thị thành với bọn kế toán của thị thành
và người ta lại tìm thấy một chân lý nông dân.

Ta làm một công việc tính người và ta biết được những lo âu tính người.

Ta tiếp xúc với gió, với sao, với đêm, với cát, với biển. Ta mưu mẹo đối với
cái sức mạnh tự nhiên. Ta đợi hừng đông như kẻ làm vườn đợi mùa xuân.
Ta đợi trạm nghỉ như là một thứ Đất Hứa, và ta tìm sự thật của ta trong các
vì sao.

Tôi sẽ không than thở đâu. Ba ngày nay tôi đã đi, tôi đã khát, tôi đã bước

theo những lối mòn trên cát, tôi đã lấy sương đêm làm niềm hy vọng của
mình. Tôi đã tìm cách trở về với đồng loại của tôi, tôi đã quên nơi cư trú
của đồng loại của tôi trên mặt đất. Và đó là những lo âu của những con
người còn sống. Tôi không thể cho những lo âu ấy là ít quan trọng hơn việc
tôi quyết định đi xem ca vũ vào buổi tối.

Tôi không hiểu được nữa những đám người trên các chuyến xe lửa ngoại

ô, những con người ấy vẫn tự cho mình là người, thế mà, do một sự dồn ép
họ không cảm thấy, họ thu mình lại như những con kiến, với công dụng của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.