XỨ CON NGƯỜI - Trang 19

Bàn tay nắm chặt của anh bỗng xô vai tôi. Rồi anh chìa cho tôi một

mảnh giấy, tôi đọc thấy: “Mọi việc đều ổn cả, tôi vừa nhận một bức điện
tuyệt vời…” Và, tim đập thình thình, tôi đợi anh viết ra năm hay sáu con
chữ sẽ cứu sống chúng tôi. Sau cùng, tôi cầm trong tay món quà đó của trời.

Bức điện ấy đánh từ Casablanca, nơi chúng tôi ra đi tối hôm trước. Bị

chậm trễ trên đường chuyển, nó bỗng nhiên tới được tay chúng tôi, cách
thêm hai nghìn ki lô mét nữa, giữa mây và sa mù, đương lúc chúng tôi lạc
giữa biển khơi. Bức điện ấy là của người đại diện chính quyền, ở sân bay
Casablanca. Tôi đọc thấy: “Ông Saint-Exupéry, tôi buộc phải yêu cầu Paris
xử phạt ông, vì ông đã ngoặt quá gần các nhà vòm lúc khởi hành ở
Casablanca.” Đúng là tôi có ngoặt quá gần các nhà vòm. Và vị đại diện
chính quyền đó cũng đúng khi nổi nóng thực hiện nghiệp vụ của mình. Nếu
là trong một buồng giấy sân bay, tôi sẽ cúi đầu nhận lời khiển trách. Nhưng
lời khiển trách đó lại tới với chúng tôi ở cái nơi nó đáng lẽ không có nhiệm
vụ tới. Nó quở phạt giữa các vì sao quá thưa thớt này, giữa dải sa mù này,
giữa cái mùi dọa nạt của biển cả này. Chúng tôi cầm trong tay số phận của
mình, số phận của chuyến thư và số phận của chiếc tàu, lái thế nào đây để
được sống thật đã lắm khó khăn, vị đại diện ấy còn đổ lên đầu chúng tôi
điều giận hờn nhỏ nhặt của ông ta nữa. Tuy vậy, không những không bực
mình, Néri và tôi, chúng tôi lại cảm thấy một niềm vui sướng tràn trề và đột
ngột. Ở nơi này, chúng tôi là những ông chủ, ông ta làm cho chúng tôi rõ ra
điều đó. Cái ông thượng sĩ ấy không nhìn thấy quân hàm trên tay áo chúng
tôi rằng chúng tôi đã là đại úy hay sao? Ông ta quấy rầy chúng tôi khi
chúng tôi đang mơ màng và nghiêm trang bách bộ trên những quãng đường
từ sao Bắc Đẩu đến sao Nhân Mã, và chỉ có một việc duy nhất đáng được
chúng tôi quan tâm lúc này, ấy là sự phản bội của mặt trăng…

Nhiệm vụ tức thời, nhiệm vụ duy nhất của hành tinh Trái đất, nơi ông ta

vừa lên tiếng, là cho chúng tôi những con số chính xác, cần cho những con
tính của chúng tôi giữa các vì sao. Thế mà những con số ấy lại sai. Về mọi
việc khác, tạm thời, Trái đất nên im đi. Nên Néri viết cho tôi: “Đáng lẽ thay
vì đùa cợt nhảm nhí thế này, họ nên dẫn dắt chúng ta đến một nơi nào
đó…” “Họ”, đối với Néri, là tất cả các dân tộc của địa cầu, cùng các thượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.