XỨ CON NGƯỜI - Trang 55

V:

Ốc đảo

Tôi đã nói với các bạn về sa mạc rất nhiều, nên trước khi lại nói về nó,

tôi tả một ốc đảo. Cái ốc đảo mà tôi nhớ lại hình dáng lúc này không phải ở
tít tắp tận cùng Sahara đâu. Mà một kỳ diệu nữa của máy bay là nó đưa anh
phóng thẳng vào lòng sự bí mật. Anh vốn là nhà sinh vật, sau cửa con tàu,
nghiên cứu đám người đông như kiến. Anh nhìn với một trái tim khô lạnh
những thành phố nằm giữa các bình nguyên kia, giữa những con đường xòe
ra như ngôi sao, những con đường, giống như các mạch máu, nuôi dưỡng
các thành phố bằng cái nhụy ngọt của những cánh đồng. Nhưng một cái
kim đã rung lên trên mặt một áp kế, và thứ bụi màu xanh lục kia kìa trở nên
một thế giới. Anh bây giờ là tù nhân của một thám cỏ trong một vườn hoa
ngủ.

Khoảng cách không đo được sự cách biệt. Bức tường của một miếng

vườn ở ta có thể chứa đựng nhiều bí mật hơn là Vạn Lý Trường Thành, và
tâm hồn một em gái nhỏ được bảo vệ bằng sự yên tĩnh còn tốt hơn là các ốc
đảo Sahara với bề dày mênh mông của cát.

Tôi muốn kể một cuộc dừng chân ngắn ngủi tại một nơi nào đó trên thế

giới. Ấy là gần Concordia, ở Argentina, mà câu chuyện có thể ở bất cứ đâu
khác: bí mật như vậy đã loang đi.

Tôi hạ cánh xuống một cánh đồng, tuyệt nhiên không biết là mình sắp

được sống một câu chuyện thần tiên. Cái xe Ford cũ tôi đi chẳng có gì đặc
biệt, kể cả cái gia đình ít ồn ào đã đón tiếp tôi.

“Chúng tôi đưa ông về nhà chúng tôi nghỉ tạm đêm nay…”
Nhưng ở một ngã quặt, dưới ánh trăng, một lùm cây hiện rõ dần, và phía

sau lùm cây ấy là cái nhà này. Cái nhà đã lạ! Bè bè, to lớn hầu như thành trì.
Thật là một lâu đài trong truyện cổ, nó dâng tặng người ta một khi qua khỏi
vòm cổng, một chỗ ẩn yên tĩnh, chắc chắn, được bảo vệ, giống như một nhà
tu kín.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.