Nắng nóng làm hụt hơi. Tiếng xe gắn máy gào thét, tiếng bóp còi hối thúc.
Thành phố đầy ắp âm thanh cuồng nộ. Tiếng rao hàng như chửi rủa, tiếng
dép kéo lê như muốn nghiền nát thân thể ai.
Mùi khói xe, thuốc lá, bia rượu quyện với bụi cuồn cuộn trong không gian.
Mùi đờm, mùi nước dãi, mùi nước tiểu, mùi cứt chó, mùi tinh khí, mùi cửa
mình, mùi máu trộn lẫn trái cây hoa quả ủng mùi nhiệt đới.
Thành phố ào ào, tuôn như thác đổ, đê vỡ. Thành phố quanh năm náo nhiệt,
ham sống như thể chỉ còn vài giờ phù du để sống. Thành phố cuồng vọng.
Thành phố của những quán ăn, khách sạn từ năm sao xuống chẳng có sao
nào. Già trẻ lớn bé mở mắt đến nhắm mắt, bước chân qua bao thau nước
rửa chén bát tạt lênh láng trên lề đường.
Lắt léo, đan lát, để bền chặt, quấn vào nhau, mà sống, mà tồn tại.
44
Chợ Đầm. Những con mực khô chưa ráo mùi biển mặn. Kẹo mạch nha,
mềm dẻo vàng óng, thiệt giả khó lòng phân biệt. Hũ mắm ruốc, sắc màu lạ
lẫm. Những tờ báo cuộn tròn dưới nách, tôi băng ngang những vựa trái cây
xếp đều bên ngoài mặt chợ, nhưng tiến sâu vào trong, trái nằm lăn lóc. Ăn
mày tuổi tính từ trong bụng mẹ đến sống trên trăm tuổi, từ mù mặt đến cụt
hai tay, hai chân, lọ xin tiền ngậm chặt giữa hàm răng, di chuyển bằng
miếng gỗ với bốn cái lon sữa bò đặc kín xi măng. Ngang qua hàng trầu cau,
tôi dừng, những lá trầu xanh mướt hình trái tim thuôn, những quả cau no
tròn. Sự tích trầu cau, tình nghĩa anh em ruột thịt.
Sao người ta hay nói bạc như vôi chị nhỉ?
Trinh bất chợt hỏi.
Người ta cũng hay nói bạc như tiền nữa Trinh ạ.
Tôi trả lời.
Thôi mình ra biển một lát. Tôi đề nghị.
.....
Cái ghế bố nhựa tôi nằm duỗi chân dấu dưới cát nóng. Hàng dương liễu