XỨ TUYẾT - Trang 155

nó.

Sống mũi thẳng của cô hơi cong xuống khiến mũi không nhọn như mọi

bữa và cái màu đậm đà của đôi môi như biến mất trên gương mặt. Có thể
nào lại ảm đạm đi, cái vầng sáng kỳ diệu vắt ngang trời. Shimamura làm
sao tin nổi. Đêm có thể nào lại tối đi hơn bữa trước dưới ánh trăng ấy được,
khi nó được chiếu rực rỡ của dải sao có khi sáng hơn cả trăng rằm. Nhưng
cái quầng sáng của dải Ngân Hà kia nào có soi sáng nổi bóng một ai trên
mặt đất.

Mà cái ánh sáng ma quái của nó khiến gương mặt của Komako có vẻ kỳ

lạ như một mặt nạ cổ xưa, phía sau đó lại hiện rõ một sắc mặt đầy nữ tính.

Ngẩng lên một lần nữa, Shimamura, dưới cái vòm ánh sáng bao la, lại

cảm thấy bầu trời lấp lánh kia đang xiết chặt lấy mặt đất.

Như một bình minh vô tận, dải Ngân Hà dâng sáng ngập người anh, trước

khi mất tăm trong cõi vô biên tận cùng của vũ trụ. Và cái giá lạnh trong
ngần lướt trên anh như một cơn rùng mình, một đợt sóng khoái cảm, khiến
anh kinh ngạc sững sờ.

- Nếu anh mà đi, - Komako nói với anh, tiếp tục bước, - nếu mà anh đi,

thì em sẽ trở về đời sống lương thiện.

Cô bước, tay sửa lại mái tóc hơi xổ ra. Được vài bước, cô quay lại:

- Anh làm sao thế? Cứ định đứng ỳ ở đây à?

Shimamura bất động nhìn cô.

- Này! Anh chịu chờ em không? Chúng mình sẽ quay lại phòng anh sau

đó!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.