XỨ TUYẾT - Trang 36

Cô mỉm cười hiền dịu, như dưới một ánh sáng chói lọi. Và có lẽ với nụ

cười đó cô đã nghĩ đến "hồi nọ", vì anh thấy mặt cô đỏ dần, như toàn bộ cơ
thể cô mỗi lúc một nóng rực lên theo những lời lẽ nồng cháy anh nói với cô.
Vì cô cúi người về phía trước, đầu nghiêng một chút và vươn thẳng, nên
anh có thể trông thấy lưng cô đỏ ửng dưới áo kimomo hơi hở ra. Gáy cô và
làn da ở đó trông thật khêu gợi và khi tương phản với mái tóc đen sẫm, da
thịt cô chỗ ấy càng làm anh thèm muốn. Trong cơn thèm khát rạo rực cháy
bỏng, anh tưởng như cô đang khỏa thân trước mặt anh. Còn mái tóc cô?

Không, thực ra thì tóc cô không dày lắm, có lẽ nó đẹp là bởi sức sống của

nó, bởi tóc cô cứng gần như tóc đàn ông nên cô có thể chải cao lên một
cách hoàn hảo, cách điệu hóa theo mốt cổ xưa, bóng như sơn, khiến trông
như cô đội một tác phẩm điêu khắc chắc nịch bằng đá đen.

Shimamura ngắm mái tóc ấy mà ngạc nhiên. Anh tự hỏi phải chăng cái

lạnh làm anh sửng sốt khi chạm vào đó không phải là hiệu lực của mùa
đông ở xứ tuyết này, mà là một tính chất riêng của mái tóc? Trong lúc đó,
người đàn bà trẻ đếm gì đó trên đầu ngón tay, mãi chưa xong.

- Em đếm gì vậy? - Anh hỏi.

Nhưng cô vẫn cứ đếm tiếp.

- Đó là hôm hai mươi ba, tháng năm, - cuối cùng cô nói.

- Em tính tổng số ngày à? - Shimamura đùa, chắc anh đã đoán ra ý cô. -

Tháng bảy và tháng tám là hai tháng liền có ba mươi mốt ngày đấy nhé, em
đừng quên.

- Hôm nay là ngày thứ một trăm chín mươi chín. Chính xác là một trăm

chín mươi chín ngày.

- Em nhớ đúng ngày tháng chứ? Sao em nhớ hôm đó là ngày hai mươi ba,

tháng năm?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.