XỨ TUYẾT - Trang 37

- Em chỉ cần nhìn qua những gì em ghi trong nhật ký. Ở đó có tất cả.

- Em ghi nhật ký đấy à?

- Vâng. Vì đọc lại nhật ký cũ bao giờ cũng rất buồn cười. Chỉ có điều em

không giấu giếm gì cả nên đôi khi em tự xấu hổ về em.

- Em bắt đầu ghi nhật ký từ bao giờ?

- Từ ngày em đi Tokyo để học nghề. Em không có tiền, nên chỉ mua một

cuốn sổ bốn xu, em ghi kín từ trang đầu đến trang cuối, thành những cột sít
vào nhau. Em có một chiếc bút chì gọt rất nhọn vì những cột chữ phân cách
nhau bằng những nét mảnh kẻ bằng thước. Về sau, khi em đã có thể mua
được một cuốn sổ hẳn hoi để ghi nhật ký, thì em không ghi như thế nữa. Em
viết phí phạm các trang giấy lắm. Về chữ viết cũng vậy. Hồi đầu, em viết
nháp trên giấy báo đã rồi mới chép lại vào sổ, chứ bây giờ, em viết thẳng
luôn vào giấy tốt, chẳng cần nghĩ ngợi gì cả.

- Em ghi nhật ký đều đặn, không bao giờ gián đoạn?

- Có chứ. Năm em mười sáu tuổi và năm nay là những năm tuyệt diệu

nhất. Em có thói quen ghi trước khi đi ngủ, đôi khi em ngủ thiếp đi khi
đang viết, đọc lại những quãng, em nhận ra ngay... cũng có những hôm em
không ghi gì cả. Không, em ghi không đều. Vì ở vùng núi này, sinh hoạt
nhiều ngày cứ hao hao giống nhau cả, có gì mà ghi? Nhưng năm nay, em đã
mua một quyển sổ mỗi trang đề sẵn một ngày và em đã lầm. Một trang
không đủ, vì hễ đặt bút viết là em không thể dừng lại được nữa.

Shimamura đã ngạc nhiên khi biết cô ghi nhật ký, anh càng ngạc nhiên

hơn khi biết từ năm mười lăm hoặc mười sáu tuổi cô ghi chép đều đặn tất cả
những gì cô đã đọc và hiện giờ cô đã có mười quyển sổ ghi kín.

- Em viết cả những ý kiến phê bình của em nữa? - Anh hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.