XỨ TUYẾT - Trang 98

- Ở với nhau được năm năm, hẳn không thể là mối liên hệ giản đơn. Đó là

một khế ước.

- Đã hai lần, em có thể dứt bỏ được "người ấy". Đó là khi em đến đây

làm geisha và em chuyển nhà sau cái chết của bà giáo dạy nhạc. Nhưng em
không có gan làm chuyện đó, em không quyết đoán được.

"Người ấy" ở miền biển, cô nói, nên giữ cô ở lại đó cũng hơi khó. Do đó,

hắn ta đã gửi Komako cho bà giáo dạy nhạc, khi bà ta quyết định trở về đất
núi này. - Hắn ta cũng hào hiệp, - Komako nói tiếp. Hắn lúc nào cũng tỏ ra
tử tế và cảm mến em và em cũng ân hận rằng mình không thể yêu hắn
được, không thể để hồn và xác thuộc về hắn.

Cô cho biết hắn hơn cô rất nhiều tuổi và họa hoằn mới đến thăm cô.

- Nếu như cuộc đời em hẩm hiu thì em dễ dứt bỏ hắn. Thật lòng, em đã

thường tự nhủ thế.

- Chuyện đó chẳng bao giờ có!

- Chung quy là em không dám. Tính nết em nào có như người ta, em lại

quá yêu thân xác mình. Nếu em muốn, em cũng có thể rút bớt một nửa giao
kèo bốn năm, nhưng thôi đành thế, em chẳng muốn vậy. Anh nghĩ mà xem,
nếu muốn kiếm tiền, bao nhiêu mà em chẳng kiếm được. Nhưng em chỉ cần
cho người chủ em ký giao kèo khỏi hụt vốn khi hạn bốn năm vừa mãn.
Hoàn trả cả vốn lẫn lãi, thuế má, tiền phí tổn, em tính vừa khớp cho em mỗi
tháng và em chẳng tội gì mà kiếm thêm. Buổi dạ hội nào trốn được, em lỉnh
về nhà. Dĩ nhiên quán trọ có thể cho gọi em, nhưng họ chỉ phiền đến em khi
có một khách quen, đặc biệt đòi đến riêng em thôi. Nếu em có những sở
thích ngông cuồng, thì kiếm chác thêm với em cũng dễ thôi, nhưng em chỉ
làm việc như em đã nói. Thế là quá đủ, vì em đã hoàn lại một nửa số tiền
trong vòng có một năm. Em lại còn có những khoản tiêu riêng ước chừng
ba mươi yên mỗi tháng. Một tháng với một trăm yên, em có đủ mọi thứ. -

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.