XƯNG TỘI TRƯỚC BÌNH MINH - Trang 103

— Có. Khi ấy tôi đang có mặt nên biết rất rành. Ổng chữa theo yêu cầu

của bả. Bả nói gần như nguyên văn: “Ít ra ông có thể giúp tôi việc này. Chữa
răng đâu tốn kém bao nhiêu đối với ông. Vả lại, sau lần này ông sẽ chẳng
bao giờ nghe nói về tôi nữa.”

- Và rồi?

— Nha sĩ đã trám răng cho bả. Nhưng ông tỏ ra lo ngại. Bả đã biến mất từ

hơn một năm qua và ổng tưởng đâu tuyệt tích vĩnh viễn, thoát khỏi con
người khó chịu đó. Thanh tra biết đấy, bỗng dưng lù lù xuất hiện một người
khách không mời mà đến, muốn moi tiền của mình!

— Nha sĩ có chất độc ở phòng khám không?
— Có thạch tín, nhưng không trong tình trạng nguyên chất. Nếu còn có

chất nào khác thì tôi không biết.

Thanh tra Van Goor suy nghĩ một lát rồi đứng dậy. Nhưng trước khi cáo

từ, ông hỏi thêm:

— Bữa qua anh có phụ với nha sĩ để chữa răng cho bà Rogier không?
— Không. Bữa qua tôi mắc việc bên phòng thí nghiệm. Tôi chỉ qua đây

kiếm nha sĩ vì có người nhắn ông qua điện thoại. Ông nói với thân chủ, bà
Rogier, chờ ông vài phút.

— Ai gọi điện vậy?
— Tôi không rõ, vì tôi phải quay trở lại phòng thí nghiệm ngay. Tôi đang

đúc dở dang một chiếc răng.

— Cám ơn rất nhiều. Xin lỗi vì đã làm phiền anh. Anh làm ơn nhắn giùm

bác sĩ nha khoa Manet tạm thời không được rời thành phố nếu không báo
cho tôi.

* * *

Báo Paris Buổi sáng, ngày 3-5.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.