XƯNG TỘI TRƯỚC BÌNH MINH - Trang 142

CHIẾC ÁO ĐẦM MÀU XANH

Tất cả bắt đầu vào một ngày mùa xuân năm 1966. Arlette, 24 tuổi, ngồi

trên một chiếc băng trong công viên tại thủ đô Paris, vẻ hờn dỗi. Bởi Arlette
không đi làm, giống như nhiều phụ nữ vào thời ấy. Cô còn xinh đẹp, tóc
vàng nữa chớ. Bạn bè thường nói cô không có cái đầu; còn Jean Jacques,
chồng cô, thích gọi cô là một phụ nữ-em bé.

Và họ nhận xét đúng. Arlette tính khí bất thường. Khi cô đã thích thứ gì,

cô muốn bằng được, lập tức, ngay cả chẳng để làm gì, ngay cả khi không thể
được.

Và lúc này Arlette đang muốn chiếc áo đầm mà cô thấy khi hôm trong

một tiệm bán trang phục cao cấp: một chiếc áo đầm bằng lụa màu xanh. Có
điều, giá 500 franc. 500 franc là một số tiền lớn vào năm 1966, trong khi
chồng cô không hái ra tiền. Tối qua, chồng cô đi làm về, sau khi ôm hôn anh
âu yếm, Arlette nói về chiếc áo đầm.

Thoạt đầu tất cả đều êm xuôi. Nhưng rồi cô phải nói giá. Jean Jacques

thậm chí không nổi giận, mà phá lên cười:

— Năm trăm francs, trong khi chúng ta chưa trả xong tiền trả góp xe hơi

cũng như tủ lạnh!

— Anh đừng cười, đó sẽ là quà tặng mừng sinh nhật và Noel cho em luôn

thể.

— Nếu anh trúng số độc đắc... Trong khi chờ trúng số, qua bàn ăn cái đã.

Anh đói muốn chết.

Và vậy đó: chẳng thể nào lay chuyển nổi anh, dù cô làm vẻ hờn dỗi như

con nít, dù cô khóc, dù cô năn nỉ.

Sáng nay, giận muốn điên, cô quay lại cửa tiệm. Chiếc áo đầm xanh vẫn

còn đó, như trêu ngươi cô. Arlette ngắm áo một lát, rồi quay ra ngồi trên ghế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.