XƯNG TỘI TRƯỚC BÌNH MINH - Trang 35

Bà P, cám ơn bác sĩ, nhưng trong thâm tâm, bà đã quyết định. Không, bà

không muốn xa con trai. Nếu để cậu khám kỹ hơn, rất có thể Billy sẽ bị nhốt
trong bệnh viện tâm thần. Bà sẽ để cậu ở nhà và chăm sóc cho cậu. Bà
không hề biết rằng bà đã quyết định sai lầm về số phận của Billy, không phải
chỉ một mình cậu.

* * *

Một năm đã trôi qua. Billy không cao thêm bao nhiêu nhưng ngày càng

đẹp tuy trí tuệ chẳng hề phát triển. Cậu giúp mẹ giao quần áo đã giặt ủi đến
các khách hàng.

Thỉnh thoảng cậu vẫn “đi nghỉ hè”. Mẹ cậu không còn lo sợ nữa. Bà biết

cậu sẽ trở về sau ba – bốn ngày. Cậu chỉ quanh quẩn trong rừng thông, và
đôi khi lân la đến trạm xăng vì cậu thích mùi thông và mùi xăng.

Tháng Giêng năm 1992 xảy ra sự cố đầu tiên. Trong số khách hàng mà

cậu giao quần áo giặt có bà Benson, một goá phụ trẻ đẹp. Mỗi khi Billy đến
nhà, bà Benson thường cười tươi với cậu, nhưng cậu bé ngây thơ chẳng hề
để ý.

Hôm ấy, khi Billy đến gõ cửa nhà bà Benson như thường lệ, cậu nghe

tiếng bà “Cửa đang mở, cứ vô đi Billy. Tôi đang ở phòng khách.”

Billy bước vô phòng khách. Bà Billy đang ngồi trên ghế bành, mặc áo ngủ

hở cổ. Trên bàn trước mặt bà có chai rượu, hai chiếc ly và bánh bông lan.

“Uống ly rượu Porto được chớ, Billy?”
Billy cảm động. Cậu bước tới gần, người phụ nữ mời cậu ngồi xuống kế

bên bà. Nhưng cậu không biết mình phải làm gì, nên đưa cả hai bàn tay ra
phía trước. Bà Benson, sau một thoáng ngạc nhiên, hốt hoảng đứng dậy,
bước lui. Billy cứ lừng lững bước tới, hai bàn tay xoè rộng. Bà Benson đã
dựa lưng vào tường, hết chỗ lùi… Chợt Billy la lên một tiếng kinh khủng,
quay đầu bỏ chạy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.