XƯNG TỘI TRƯỚC BÌNH MINH - Trang 81

Người phụ nữ hỏi mua cà-vạt đang khoác tay một anh chàng cao to, điển

trai, đứng trước quầy nữ trang. Missy thì thầm, giọng ngạc nhiên:

— Cô ta, với Pierce Montgomery!

— Chị biết anh chàng?
— Anh ta quản lý chi nhánh cửa hàng của Brooks ở trung tâm thành phố,

có bà vợ rất dễ thương. Ai mà ngờ được. Nhưng sao anh ta gan thế nhỉ? Vợ
anh ta, Betty Lou, bán hàng gần đây mà. Thật tội nghiệp cho Betty Lou!

Pierce cũng đã kịp nhận ra Missy. Anh chàng toét miệng cười vẻ ngượng

ngùng, giới thiệu cô bạn gái:

— Chào chị. Xin giới thiệu chị cô Glenda. Chị khoẻ chớ?
Missy đáp cho có lệ, kéo tay tôi đi thẳng, nhắc:
— Tối thứ Bảy này, anh nhớ nghen!

* * *

Bữa tối tại nhà Missy là một cực hình. Tôi đến nhà Missy với một chai

rượu champagne và lẵng hoa hồng. Đã lỡ nhận lời, tôi đành cố đóng kịch
cho khéo. Ít nhất tôi cũng có bữa tối ngon lành.

Missy, son phấn đầy mặt, đón tiếp tôi, nhưng Brooks thì chẳng thấy đâu.

Missy nói:

— Tôi đã bảo anh ấy từ hôm qua rằng đừng về trễ. Nhưng hình như ảnh

quên phứt ngày sinh nhật của mình.

Chị đặt lẵng hoa lên bàn, kế bên gói đựng cà-vạt tặng Brooks. Tôi hỏi chị

sẽ giải thích ra sao về sự hiện diện của tôi, Missy đáp:

— Tôi nói với ảnh tôi đã mời anh khi chúng ta cùng ăn cơm trưa. Chúng

ta phải làm sao để ảnh nghĩ đây không phải lần đầu. Tôi nóng lòng chờ coi
coi nét mặt Brooks ra sao.

Nhưng chúng tôi chờ mãi vẫn không thấy Brooks về. Missy không ngừng

hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.