XƯNG TỘI TRƯỚC BÌNH MINH - Trang 84

ÔNG BÁC VÀ CON DÊ

Tôi gặp Marthe khi hôm. Cô ta vẫn rầy rà tôi như các bà vợ thường làm

vậy. Các bà cứ muốn chồng làm hết việc này đến việc kia theo ý mấy bà,
nhưng hậu quả chồng rán chịu một mình…

Chuyện như vầy. Bertrand là anh của mẹ tôi nên tôi gọi bằng bác. Ông kết

hôn với bà Marie và hai người không có con cái chi hết. Ông làm chủ một
gia tài khá lớn, gồm trang trại Hêtraie và cả mấy mẫu rừng. Thấy ông
thương yêu đứa con gái duy nhất của chúng tôi, Gisèle, Marthe hy vọng tràn
trề ông sẽ để hết gia tài – hoặc chí ít là phân nửa – cho cháu. Và thế là cô ta
nghĩ ra trăm phương ngàn kế giúp con bé nhanh chóng chiếm đoạt số tài sản
ấy, một cách hợp pháp.

Còn tôi, đang làm việc cho một phòng thí nghiệm dược phẩm, nhưng

ngày ngày sau giờ làm việc đều về thăm bác Bertrand, tận hưởng không khí
yên tĩnh miền quê. Trang trại Hêtraie cách nơi tôi làm việc chỉ 20km, đâu xa
xôi gì.

Khi hôm, tôi vui miệng kể với Marthe về một thí nghiệm mới ở chỗ tôi:

Có một loại thuốc độc mà nếu người ta cho bò hay dê uống, con vật không
chết, nhưng chất độc lại tồn tại nơi sữa của con vật trong một thời gian. Và
chất độc này lại không gây đau đớn cho người uống nó. Tôi vừa kể xong,
Marthe ghé tai tôi hỏi:

— Anh có nghe bác Bertrand nói con Bạch Tuyết của bác mới chết

không?

— Có. Con dê cái trắng toát vừa chết. Bác sĩ thú y nói nó bị viêm ruột

non cấp. Tội nghiệp con vật! Bác buồn lắm. Ổng rất thích con Bạch Tuyết.

Mắt Marthe chợt lấp lánh tia sáng kỳ lạ:
— Vậy anh còn chờ gì nữa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.