Ý NGHĨA VỀ SỰ CHẾT, ĐAU KHỔ VÀ THỜI GIAN - Trang 19

đến nghe ngài và lại cho người ấy khổ sở?


K: Thì bà đừng đến vậy.


H: Nhưng tôi lại muốn đến.


K: Thế thì bà chớ lấy đó làm thành một vấn đề.


H: Có phải ngài bảo rằng tâm thức vốn có thể vượt lên trên một
hoàn cảnh rắc rối hay bực dọc, như việc thiếu tiền bạc đây chẳng
hạn?


K. Không phải thế. Ngài thấy chăng, ngài đã trả lời trước tôi bằng
cách lo tìm giải quyết một vấn đề. Ngài muốn biết coi ngài nên xử sự
thế nào với vấn đề, mà tôi thì chưa nói tới việc đó. Tôi chỉ mới đặt
vấn đề ra đấy mà thôi, chứ chưa nói đến cách giải quyết nó. Khi ngài
nói rằng tâm thức phải vượt lên trên vấn đề hay khi ngài hỏi người
bà con hoặc người bạn tuổi già và không có tiền bạc kia phải làm
sao, thì ngài có nhận thấy ngài đang làm gì đấy chăng? Ngài chỉ trốn
tránh sự kiện hiện thực… Xin đợi cho một phút! Ngài hãy nghe tôi
chút đã. Đừng chấp nhận, cũng đừng gạt bỏ điều tôi nói, ngài hãy
chỉ nghe thôi. Ngài không chịu nhìn nhận sự kiện hiện thực rằng vấn
đề ấy là vấn đề của chính ngài, chứ chẳng phải vấn đề của một
người nào khác. Nếu ngài quyết giải quyết nó xong như một con
người, ắt ngài sẽ giúp hay không giúp được người kia, tùy trường
hợp, cho họ giải quyết vấn đề của họ. Nhưng hễ ngài xen vào các
vấn đề khác và tự hỏi mình: "Tôi phải làm gì đây?", thế là ngài tự đặt
mình vào một hoàn cảnh vô phương giải đáp, và như vậy, việc ấy dĩ
nhiên thành là một mâu thuẫn… Không biết ngài có hiểu tôi rõ hay
không.


H: Tôi dốt nát do vì một bệnh tật phát sinh lúc tôi còn bé, và điều này
đã là một vấn đề lớn lao cho tôi trong suốt đời tôi. Làm sao tôi giải
quyết nó đây?


K: Cả thảy các ngài đều quá đỗi lo toan tìm cho được những giải
pháp, có phải thế không? Nhưng tôi lại không như vậy. Tôi rất tiếc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.