Ý TRUNG NHÂN TÌNH CỜ - Trang 109

Bố cựa quậy. “Vậy thì, thôi được, nếu em muốn anh nói toạc móng heo

ra… thế thì tình dục vậy?”

“Chị, em! Có khi chúng ta nên đi ra chỗ khác nhỉ?” tôi đề nghị. “Để bố

với mẹ có chút riêng tư nhỉ?”

Chị và em trai tôi không nhúc nhích gì. “Cái này còn hấp dẫn hơn cả

Tool

Academy

*

nữa đây,” Freddie vừa nhận xét vừa tu một ngụm bia. Cả

Hester cũng có vẻ say mê hứng thú lắm, cho dù là giống với kiểu một nhà
giám định pháp y đang bị một vụ án mạng kinh khiếp nào đó làm cho mê
mẩn hơn.

Mẹ tôi chẳng để lộ chút hiểu hiện nào mà cũng không nói một lời, điều

này khiến bố lại hiểu như một sự khuyến khích. “Còn nhớ chứ Eleanor?
Chúng chẳng bao giờ phai mờ đi, phải không nào? Sự đam mê. Những vội
vàng.” Bố nhướng một bên mày. “Đấy là điều đẹp đẽ nhất trong cuộc hôn
nhân của chúng ta.”

“Tất nhiên là ngoài ba đứa con xinh đẹp của hai người ra,” Freddie xen

vào.

“Điều ấy phải mang một ý nghĩa nào đó chứ,” bố nói tiếp, phớt lờ thằng

con trai. “Con người ta sẽ không cảm nhận được như thế về nhau nếu như
bản thân việc ấy không có ý nghĩa gì.”

“Tiếc là chúng ta không có đảng Cộng hòa dành cho bố mẹ,” tôi nhận

định. “Dám cá là họ chẳng bao giờ nói năng kiểu đó cả.”

“Ở Vermont này làm gì có dân theo đảng Cộng hòa chứ,” Hester nói.

“Tuyệt chủng rồi, giống như tín đồ Shaker vậy thôi. Còn rượu vang không
thế?”

Bố mẹ chỉ đang nhìn nhau chằm chằm. Niềm hy vọng, một mầm non

bé xíu xiu, đâm chồi trong tim tôi. Có thể nào chăng? “Bố vẫn luôn yêu mẹ
đấy mẹ,” tôi nhẹ nhàng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.