Ý TRUNG NHÂN TÌNH CỜ - Trang 292

Chương 18

TUẦN SAU ĐẤY toàn hãng Green Mountain thờ ơ với cái tin rằng cặp

đôi M&M sẽ chính thức tổ chức đám cưới. Mark tránh mặt tôi, tỏ ra hoạt bát
và chuyên nghiệp khi chúng tôi buộc phải trò chuyện, rồi có đôi ba dịp khi
chúng tôi tình cờ bước vào cùng một lúc, thì anh ta đột nhiên nhớ ra là mình
vừa quên thứ gì đó và cần phải đằng-sau-quay. Tôi nghe thấy Mark và
Muriel cười nói sau cánh cửa văn phòng của anh ta một sáng nọ, rồi ngày
khác, ông bà Rousseau đến công ty rủ con trai cùng hôn thê của anh ta đi ăn
trưa. Tôi vẫn không thể tin được. Không phải chuyện Mark sắp kết hôn…
mà là trong tất cả những người phụ nữ trên trái đất này, anh ta lại chọn lấy
cô ta. Rằng Mark yêu cô ta đủ để chung sống cả đời.

Dầu tôi đã cố tránh xa mọi lời bàn tán đúng sự thật, nhưng rõ ràng là

các đồng nghiệp còn lại của tôi cũng không hào hứng gì với vụ đính hôn.
“Anh ta cứ cưới cô kia đi nếu muốn,” hôm thứ Tư, Karen nói khi chúng tôi
cùng nhau đi vào công ty, “nhưng tôi cầu trời khấn phật là cô ả sẽ không làm
việc tại đây.” Hôm qua, Muriel nghe loáng thoáng được Damien đề cập đến
cô nàng và Mark bằng cái tên M&M. “Ôi, nghe dễ thương quá đi!” Muriel
nói. “Chúng ta nên đặt lại tên cho công ty đi nhỉ. Hãng truyền thông M&M.
Tên mới tuyệt làm sao, phải không, anh yêu?” Mark ậm ừ trả lời gì đấy, và
chặp sau, tôi trông thấy Muriel hí hoáy viết dòng chữ Hãng truyền thông
M&M
theo nhiều kiểu font chữ khác nhau trên máy tính của cô ta.

Hẳn là Muriel có dễ chịu hơn chút đỉnh, nhưng cảnh tượng cô ta cầm

trịch buổi họp nhân viên hằng tuần của chúng tôi vẫn thật khó đỡ. Hình như,
cô ta đã từ bỏ việc thử làm giám đốc sáng tạo và bắt đầu nhúng tay vào khâu
sản xuất chương trình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.