Ý TRUNG NHÂN TÌNH CỜ - Trang 398

“Với tớ thì không đâu,” Annie nói. “Bọn mình đi rạch xe nó đi.”

“Vấn đề là,” tôi nói, tay lại quệt đôi mắt không ngừng tuôn lệ, “tớ biết

Ian là người thế nào. Anh ấy như xi măng. Chuyện này rồi sẽ chỉ đọng lại
đấy trong tim anh ấy rồi khô cứng lại, rồi tớ sẽ không bao giờ…” Một tiếng
nấc nhỏ vang lên… “Tớ phải gọi cho anh ấy. Cậu không nghĩ thế sao?”

“Chết, đừng chứ. Cậu không được gọi cho anh ấy. Đưa điện thoại đây

cho tớ. Ôi. Ôi không.” Annie nhắm mắt lại. “Cậu đã gọi cho anh ấy rồi, phải
không?”

“Ừm… ừ thì, phải. Ba lần. Với lại tớ, à, có email cho anh ấy. Hai lần.

Và tối qua tớ có lái xe ngang nhà anh ấy lúc mười giờ, nhưng nhà tối om.”

“Chà. Yếu tố cấu thành lệnh cách ly đây,” cô lẩm bẩm. “Cậu có vào gõ

cửa không?” Annie hỏi. Lại thêm một ví dụ vì sao chúng tôi là bạn.

“Tớ sợ con chó sẽ đuổi tớ ra.”

“Ừ nhỉ.” Annie ăn bim bim khoai tây, nhai nhai với vẻ trầm tư. “Tớ

nghĩ cậu cần phải đợi thôi.”

Tôi nuốt khan. “Tớ chỉ cảm thấy rằng nếu mình có thể giải thích theo

cách đúng đắn, thì anh ấy sẽ hiểu. Nhưng Ian không chịu nói chuyện với tớ.”

“Cậu có nói với anh ấy là cậu yêu anh ấy không?” Annie hỏi.

Mắt tôi lại đầy nước. “Có. Chẳng có tác dụng.”

Annie thở dài. “Tớ không biết nữa, Callie à. Có vẻ như cậu phải… xóa

chuyện này đi rồi. Ý tớ là, nếu chuyện nó đã là như thế rồi…” Giọng cô nhỏ
dần. “Phải không?”

“Phải,” tôi vừa nói vừa xì mũi. “Anh ấy hoàn toàn không phải là kiểu

người… bỏ qua mọi chuyện. Anh ấy đã trông thấy Mark hôn tớ. Anh ấy sẽ
không quên được chuyện này.”

“Cảnh đấy phải buốt óc lắm, tớ chắc thế,” Annie nói.

“Cảm ơn nhé.”

“Thôi coi nào. Anh chàng này bước vào bắt quả tang vợ mình trên

giường với người khác. Giờ thì lại thấy bạn gái mới của mình hôn người yêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.