YẾN HỘI VÀ PHAEDRUS - Trang 126

tiền, cung cách dung tục, như kịch gia thường làm trong hài kịch. Xin đừng
bắt tôi nhắc lại những gì ngài nói: “Ồ, Socrates, nếu không biết Socrates,
chắc hẳn tôi đã quên mình là ai”, hoặc “muốn nói nhưng người ấy ra vẻ rụt
rè, bẽn lẽn”. Thay vì thế, nên nhớ rõ trong đầu chúng ta nhất định không rời
chỗ này chừng nào ngài chưa đọc lên thứ ngài khẳng định lồng ngực đầy
ắp. Ở nơi vắng vẻ này chỉ có chúng ta, mà tôi lại trẻ và khỏe gấp bội

*

, [d]

Tóm lại, “ai hiểu nấy nhờ”

*

, đừng để tôi phải ép buộc trong khi ngài có thể

tự ý phát biểu.

Có ý đe dọa. Socrates khoảng 50 tuổi, Phaedrus chưa đến 30.

Học giả Tây Âu cho rằng câu nói là của thi sĩ Pindar, cũng sử dụng trong
Meno 76d.

Socrates. Nhưng, Phaedrus thân mến ơi, tôi sẽ trở thành trò cười, hạng

phàm phu tục tử, kẻ ngoại đạo đối với nghệ thuật nếu ứng khẩu thành văn
với cùng đề tài của một nhà văn điêu luyện!

Phaedrus. Ngài có hiểu thực trạng không? Thôi đừng ra vẻ kiểu cách!

Tôi biết cách nói khiến ngài phải đưa ra diễn từ.

Socrates. Xin đừng nói ra!

Phaedrus. Ồ không, tôi sẽ nói và nói tức thì. Lời này có thể là một lời

thề, nhưng tôi thề với ai, với thần linh nào?

*

[e] Với cây tiêu huyền này hả?

Đúng rồi, nếu ngài muốn! Vâng, tôi thề với tất cả sự thật, nếu ngài không
đưa ra diễn từ ngay đây, bên cái cây này, tôi sẽ không bao giờ, không bao
giờ đọc diễn từ khác cho ngài nghe, tôi sẽ không bao giờ thốt lời nào nữa
về diễn từ với ngài!

Lời thề chỉ là lối nói uyển ngữ vì không nhắc tới tên thần linh, đặc biệt
thích hợp với tình huống.

Socrates. Ôi trời đất ơi! Quý hữu quả là người khủng khiếp! Quý hữu

quả thực đã tìm ra cung cách ép buộc người yêu diễn từ làm như mình nói!

Phaedrus. Vậy sao ngài vẫn lần chần?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.