YẾN HỘI VÀ PHAEDRUS - Trang 127

Socrates. Tôi sẽ thôi, vì quý hữu đã thề. Làm sao có thể khước từ đãi

ngộ quý hiếm như thế?

Phaedrus. Vậy bắt đầu nào. [237a]

Socrates. Quý hữu có biết tôi sẽ làm thế nào không?

Phaedrus. Gì nữa đây?

Socrates. Tôi sẽ trùm kín đầu khi nói. Làm vậy, trình bày diễn từ càng

nhanh càng tốt, càng chóng hết càng hay, tôi sẽ không bối rối, không lúng
túng, không luống cuống, không ngượng ngùng vì phải nhìn quý hữu, và
không bị cắt đứt dòng lý luận.

Phaedrus. Miễn là ngài cất tiếng và cho nghe diễn từ! Ngoài ra ngài

có thể làm bất kỳ điều gì mình muốn.

Socrates. Hãy lại gần đây, ôi những Thi Thần giọng nhẹ như gió

thoảng, trong như tiếng hạc bay - phải chăng được mệnh danh như thế vì
phẩm chất bài ca các người cất tiếng, hay vì những người dân Liguria

*

hâm

mộ âm nhạc - hãy tới “giúp tôi kể chuyện huyền thoại”

*

mà người thanh

niên đẹp trai này bắt ép tôi kể để bạn đồng hành của cậu ta sẽ có vẻ khéo
léo, tài hoa gấp bội [b] trước kia:

Socrates gợi lại một từ nguyên cường điệu của tính từ phổ biến chỉ các Thi
Thần mà các nhà chú giải Tây Âu bảo đó là từ “ligeirai” (người có giọng
nói trong trẻo) vì từ này giống tên Hy Lạp chỉ người Liguria, một bộ phận
thuộc nhóm người Ấn-Âu nguyên thủy.

Lời như thơ, không rõ Platon sáng tác hay dẫn từ nguồn nào.

Có thời có thiếu niên, đúng ra là thanh niên mới lớn, xinh đẹp vô

cùng, và có rất nhiều người yêu, số lượng lớn lao. Một trong số mưu mẹo
làm ra vẻ khiến thiếu niên tưởng người đó không yêu, mặc dù yêu thiếu
niên hơn thiếu niên khác. Một hôm bày tỏ ý định cầu cạnh tình yêu, người
đó tìm cách thuyết phục; người đó nói rành mạch thiếu niên nên dành cảm
tình cho người không yêu hơn người yêu. Người đó nói thế này: “Thiếu
niên của ta ơi, nhìn quanh nhìn quẩn, xem ra chỉ có một điểm xuất phát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.