YẾN HỘI VÀ PHAEDRUS - Trang 152

Những gì đã nói ấy là biểu lộ tình yêu đối với trí nhớ, nhờ nó mà diễn

từ của ta kéo dài nhằm diễn tả sự thương nhớ quá khứ. [d] Như đã nói, cái
đẹp hiển hiện chói lọi giữa biết bao vật thể; bây giờ vì đã xuống đây chúng
ta nắm bắt cái đẹp lóng lánh rọi chiếu xuyên qua giác quan mẫn cảm nhất.
Thị giác sẽ đánh thức tình yêu mãnh liệt khủng khiếp nếu hình ảnh hiểu
biết đi qua nhãn tuyến của chúng ta rõ ràng như cái đẹp, và sự thể tương tự
cũng diễn ra với vật thể khác của tình yêu đầy cảm hứng. Nhưng chỉ riêng
cái đẹp mới có vinh dự này, [e] vì là cái nhìn rõ và đáng yêu hơn hết. Người
được khai tâm thụ pháp từ lâu hoặc đã bị tha hóa, trở nên nhơ nhuốc, hoen
ố sẽ không thể lập tức chuyển từ thế giới ở đây sang thế giới bên đó, tách
biệt tức thì khỏi nơi này đối với hình ảnh cái đẹp chính nó khi người đó
nom thấy cái mà ta gọi là cái đẹp ở đây

*

; nên thay vì kính cẩn ngắm nhìn

cái đẹp ở đây, người đó đầu hàng vui thú, hành xử theo cung cách con vật
bốn chân, hăm hở sinh con đẻ cái, chìm đắm trong trụy lạc, theo đuổi vui
thú không tự nhiên mà [251a] không hề cảm thấy lo sợ hay hổ thẹn.

*

Tuy

nhiên, người mới mở lòng truyền thụ, người đã nhìn nhiều trên bầu trời, khi
nhìn khuôn mặt tuyệt vời hay hình thù thân thể đã nắm bắt cái đẹp khá
nhiều, trước hết người đó rùng mình và cảm giác lo sợ tràn ngập cơ thể như
cảm giác người đó cảm thấy thời gian trước đó, tiếp theo người đó kính cẩn
ngắm nhìn khuôn mặt như ngắm nhìn thần linh, nếu sợ người đời sẽ nghĩ
mình điên rồ hoàn toàn, người đó sẽ cúng hiến ngay cả thiếu niên như thể
thiếu niên là hình ảnh thần linh, [b] Khi để mắt ngó nhìn người đó thấy giá
lạnh nhường bước cho mồ hôi và cơn sốt

*

dâng cao, vì suối đẹp tuôn chảy

qua cặp mắt

*

đổ vào thân thể, khiến người đó ấm áp, đồng thời đem nước

tưới cho cặp cánh mọc lông. Trong khi đó hơi nóng sưởi ấm thân thể, làm
chỗ cánh mọc tan chảy, chỗ trước đây vẩy cứng đóng kín để mầm non khỏi
mọc trở lại; nhưng lúc thức ăn đổ vào, trục lông căng phồng, từ chân rễ
dưới mọi phần của linh hồn (vốn xưa kia đủ lông đủ cánh) vội vã mọc ra,
phát triển. [c] Toàn bộ linh hồn sôi sục, giãy giụa. Một đứa trẻ đang mọc
răng thấy lợi đau, miệng ngứa ra sao thì linh hồn khi bắt đầu mọc cánh cảm
thấy y hệt. Suốt thời gian đó, linh hồn phồng lên, đau đớn, ngứa ngáy như
kiến bò. Nhưng sau này, khi nhìn ngắm vẻ đẹp của cậu thiếu niên và tiếp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.