YẾN HỘI VÀ PHAEDRUS - Trang 173

Phaedrus. Không, không bao giờ.

Socrates. Vì thế, [c] quý hữu của tôi ơi, thứ nghệ thuật của diễn giả

không biết sự thật mà chỉ xua lùa, vây dồn, săn đuổi ý kiến có lẽ đúng là
thứ tức cười chứ chẳng phải nghệ thuật!

Phaedrus. Dường như là vậy.

Socrates. Thế thì chúng ta có nên tìm kiếm ví dụ chứng minh cái

chúng ta gọi là có nghệ thuật và phi nghệ thuật trong diễn từ của Lysias
được quý hữu mang theo và trong diễn từ của tôi không?

Phaedrus. Nên lắm, đó là việc phải làm, vì như sự thể cho thấy, chúng

ta đang chuyện trò rất đỗi trừu tượng, không có dẫn chứng cụ thể.

Socrates. Rất may, dường như cả hai diễn từ đều bao hàm ví dụ biểu

thị cung cách [d] theo đó người biết sự thật có thể sử dụng ngôn từ như trò
chơi đánh lạc hướng khán giả. Về phần mình, Phaedrus, tôi nghĩ may mắn
tôi có là do thần linh nơi này ban cho. Nhưng cũng có thể những sứ giả của
các Thi Thần ca hát triền miên trên đầu đã truyền cảm đặc huệ cho chúng
ta, vì tôi nghĩ mình xa lạ, không sở hữu dù chỉ một chút nghệ thuật hùng
biện.

Phaedrus. Không sao, không sao. Nhưng xin giải thích ngài định nói

thế nào.

Socrates. Vậy thì, phải rồi, đọc lại đoạn đầu diễn từ của Lysias đi.

Phaedrus. Em hiểu ý định của ta. [e] Ta từng nói với em sự thể sẽ tốt

đẹp với chúng ta, theo ta nhận định, nếu việc này diễn ra. Dù sao đi nữa, ta
không nghĩ ta sẽ mất cơ may đón nhận cái ta kiếm tìm chỉ vì ta không đem
lòng yêu em. Người đi vào yêu đương, hối tiếc những gì đã làm, sẽ mong
muốn đã không dành tí cảm tình nào cho em.

Socrates. Dừng ở đây. Việc của chúng ta là nhận định người đó thất

bại và viết lách thiếu tính nghệ thuật như thế nào. Đúng không?

Phaedrus. Đúng rồi. [263a]

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.