YẾN HỘI VÀ PHAEDRUS - Trang 95

nghiêm chỉnh khác thường! Quý vị nên nhớ, người không mảy may bận
tâm nếu ai đó xinh đẹp - người coi rẻ chuyện này tới mức không thể tưởng
tượng nổi - [e] giàu có, nổi danh hay lợi điểm nào đó vốn được kẻ tầm
thường đánh giá cao. Socrates coi sở hữu như thế là vô giá trị và coi chúng
ta cũng chẳng đáng giá chút nào! Tin tôi đi! Suốt đời cuộc sống là trò chơi
vĩ đại, trò chơi châm biếm, người làm ra vẻ ngây thơ, giao du với mọi
người.

Tôi không rõ có ai đã nhìn thấy lúc Socrates thực sự nghiêm túc. Tôi

có lần đã thấy người cởi mở như các bức tượng Silenus. [217a] Tôi thấy
hình thù giữ kín bên trong trông có vẻ tuyệt vời, vàng óng, xinh đẹp và kỳ
lạ đến thế, cho nên, không còn biết lựa chọn, tôi phải làm bất kỳ điều gì
Socrates bảo làm. Lúc đó tôi thầm nghĩ người thực sự ưa thích vẻ mặt xinh
đẹp như hoa nở của tôi, đó là mối lợi tình cờ, và đó là điều may mắn kỳ lạ,
bởi, nếu thỏa mãn người, tôi có thể nghe bất kỳ điều gì người biết. Quý hữu
biết đó, tôi tự hào vô cùng với vẻ mặt tuấn tú của mình. Trước đó, tôi chưa
từng ở một mình với người mà không có đầy tớ theo hầu; nhưng một khi đã
có ý định này, tôi sẽ bảo đầy tớ đi chỗ khác, [b] tôi ở lại một mình với
người. Vâng, tôi phải nói hết sự thật; vậy xin chú ý cẩn thận, và Socrates,
nếu tôi có nói điều gì không nên không phải, mời cắt ngang tức thì.

Thưa quý hữu, chỉ có hai người chúng tôi. Tôi nghĩ Socrates sẽ lập tức

gợi chuyện, người yêu chuyện trò với người tình khi chỉ có hai người bên
nhau, ý tưởng đó khiến tôi vui mừng. Nhưng chẳng có gì như thế diễn ra!
Người vẫn nói chuyện theo kiểu bình thường, hết ngày ra về. Sau bữa đó,
tôi ngỏ ý mời Socrates tới trường tập thể dục, [c] chúng tôi sẽ tập chung; tôi
nghĩ làm vậy tôi có thể tiến tới thực hiện cách đó

*

. Vì thế hai người cùng

tập với nhau, và đấu vật với nhau nhiều lần trong khi không có ai ở đó -
biết nói gì với quý hữu bây giờ? Ở lì một chỗ thì tôi chẳng tiến tới đâu!

*

Với cung cách vừa kể mà chẳng tiến tới đâu tôi bèn quyết định tấn công
trực tiếp người này. Bây giờ nhất quyết không bỏ cuộc, tôi bắt đầu ra tay.
Tôi cảm thấy mình phải biết tình hình sự thể thế nào. Tôi mời Socrates tới
nhà dùng bữa, làm như tôi là người yêu, và người ấy là người tình mà tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.