YÊU - Trang 124

Cả nhà phì cười! Không khí đầm ấm đã trở lại. Để che dấu sự xúc động của
mình, Hòa đổi hướng câu chuyện:
- Nhưng vừa rồi con gặp ông Đạt, con thấy thế nào? Liệu ông ấy có thất
vọng lắm không?
- Con chỉ đưa ông Đạt một cái thư để báo cho ông biết con sẽ nhận lời lấy
anh Khải. Con đứng ở cửa, đưa thư rồi quay về ngay, thành ra chưa hiểu
ông ấy nghĩ ra sao!... Nhưng dù ông ấy thất vọng nhiều hay ít, cũng không
thành vấn đề và con vẫn nhất định lấy anh Khải...
Huyền hiểu tâm trạng Diễm đang hoang mang, nên Diễm cần tái tam, tái tứ
tuyên bố với mọi người là mình sẽ lấy Khải, để tư nhắc nhở mình rằng:
“chuyện lấy Khải là chuyện đã rồi” không thể đổi ý kiến được nữa! Nên
Huyền lại càng thấy thương chị, thương Đạt, cũng như Huyền xót xa cho
cha!
Uyển từ lúc ngồi vào bàn vẫn im lìm, lúc này mới lên tiếng:
- Nhưng chắc gì ông Đạt chịu êm thấm rút lui!
Diễm lắc đầu:
- Dù sao ông ấy cũng là người tự trọng...
Em tin ông ấy sẽ không theo đuổi em nữa. Em chỉ sợ cho em vẫn còn lưỡng
lự, chứ không sợ về phía ông Đạt...
Mà em thì...
hết lưỡng lự rồi.
- Hết lưỡng lự thực chưa?
- Hết thực!
Rồi quay về phía Hòa, Diễm nói:
- Con cũng xin phép mẹ một điều nữa, nếu mẹ tin ở con.
- Điều gì?
- Con chắc trước khi con chính thức nhận lời lấy anh Khải, thế nào ông Đạt
cũng lại đây...
Vậy con xin phép mẹ cho con được tiếp ông ấy một lần...
cuối cùng...
- Mẹ không tiếc gì...
Nhưng liệu có nên không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.