YÊU - Trang 289

Tuấn hỏi luôn:
- Theo ý hồn, thì cô Uyển sẽ lấy ai?
Uyển thở dài...
Con mắt thật buồn nhìn vào quãng không, mọi người đều theo dõi con
“cơ”. Con cơ chạy như mắc cửi, khiến Tuấn phải lấy giấy bút viết từng chữ,
đến khi chấp lại thì đọc thấy: “đến ngày 15 tháng 2 năm 1962, hội “Bạn
những người cùi” sẽ khánh thành một xưởng tiểu công nghệ Ở bệnh viện.
Hội chưa kiếm ra đủ tiền, Uyển sẽ gửi thư cho những người nào muốn lấy
Uyển, người nào vui lòng hiến cả tài sản vào việc xây cất xưởng tiểu công
nghệ, thì Uyển sẽ lấy người đó”...
Tuấn đọc to câu trả lời của “cơ”, khiến mọi người ngơ ngác nhìn Thoại.
Không hiểu Thoại vờ kinh ngạc hay kinh ngạc thực:
- Kỳ lạ thật! Cái dự án xây cất xưởng tiểu công nghệ, chính Trường lúc sinh
thời cũng không biết...
Vậy mà “cơ” nói vanh vách...
Tôi sợ quá...
Uyển thấy lành mạnh vì mồ hôi toát ra thấm ướt cả áo...
Nàng rơm rớm nước mắt, nói như nói với Trường, hiển hiện trước mặt
nàng:
- Em sẽ vâng lời theo anh...
Nàng ngưng một lát, rồi nói tiếp:
- Theo ý anh thì Huyền sẽ lấy ai?...
Bao nhiêu con mắt đều đổ dồn vào Huyền và Hướng, Hướng vẫn lạnh lùng
thản nhiên. Ngực Huyền đập hỗn loạn làm nàng nghẹt thở. Mắt Huyền hoa
lên và ngón tay của nàng chạy theo con cơ, con cơ chỉ chữ nào, nàng cũng
không rõ, không nhìn thấy gì. Mãi lúc con “cơ” dừng lại, và Tuấn mỉm
cười, vừa đọc to câu trả lời: “lấy người ngồi “cơ” cùng với Huyền”, thì
nước mắt nàng cũng trào ra, và qua làn nước mắt, nàng thấy một nụ cười
huyền ảo, như nụ cười của đức Phật ngự trên tòa sen, nở trên môi Hướng...
Thấy Tuấn sắp sửa muốn nói, và đoán trước Tuấn sẽ hỏi gì, Diễm nói luôn:
- Còn tôi, thì khỏi phải hỏi, và anh cũng khỏi phải trả lời, có phải không
anh Trường?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.