YÊU - Trang 290

Cơ trả lời luôn:
- Đúng thế! Diễm là người của những kẻ cùi!
- Cám ơn...
Rồi đột nhiên đồng thăng, ai hỏi gì con cơ cũng không trả lời...
Tuấn vò đầu, vò tai, tỏ ý bực bội vì chàng còn định hỏi nhiều điều khác...
Tuyết mỉm cười chế nhạo, bảo Tuấn:
- Chừng anh định hỏi anh sẽ lấy ai phải không?
Tuấn đột nhiên nhìn Xuân Ánh, người em gái của Trường, và gật đầu.
Chàng có cái tật gặp người thiếu nữ hơi đẹp nào lần đầu tiên, chàng cũng
thấy lòng rào rạt, mê say đến nơi.
Tuyết biết ý, nói luôn:
- Để mai, em tổ chức cuộc cầu cơ khác cho anh và chị Xuân Ánh ngồi, thì
chắc biết rõ...
Xuân Ánh ngước mắt nhìn Tuấn rồi chớp mắt khiến Tuấn tự nhủ: “Có nhẽ
lần này mình yêu thực!”
...
Đồng thăng rồi, Hướng có vẻ mệt nhọc vì dùng nghị lực tập trung tư tưởng
nhiều quá. Chàng đứng dậy nói nhỏ với Huyền:
- Chúng ta ra sân, tập làm một vài cử động hô hấp cho tinh thần đỡ căng
thẳng...
Nhân thể, tôi hỏi riêng Huyền một câu.
Huyền xin phép mọi người, rồi ngoan ngoãn theo Hướng ra sân. Hướng
mạnh dạn cầm lấy bàn tay lạnh, mềm của Huyền, hỏi luôn:
- Hình như lúc nãy “cơ” dạy em lấy anh phải không?
Huyền gật đầu...
- Em có bằng lòng không?
Huyền chỉ biết gật đầu...
Đột nhiên, Hướng dang, ôm lấy Huyền, nhấc ngửa mặt Huyền lên trời, hôn
vào môi Huyền...
Từ lúc ngồi cơ, Huyền vẫn thấy gương mặt Hướng siêu thoát, có vẻ rất
“tiên phong đạo cốt”...
Vậy mà khi hôn nàng, Huyền thấy Hướng hôn rất tham, rất say sưa như bất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.