YÊU - Trang 297

tình mà không đủ can đảm hy sinh cả tài sản vì Uyển...
Ồ...
nếu mình cũng có một, hai triệu như hắn, thì chả cần phải yêu Uyển, mình
sẽ dám cho Uyển tất cả, để bọn có tiền mở mắt...

Cái ý nghĩ “bạc triệu” làm Tuấn liên tưởng đến ba cái vé số, chàng đã mua
hai ngày trước khi xổ, mà chàng vẫn chưa đem so xem có trúng không.
Tuấn thay quần áo, tìm tờ báo có xổ số, nằm dài lên giường, rút ví lấy ra ba
cái vé số...
Chàng lơ đãng nhìn vào tờ báo nhẩm đọc số độc đắc, rồi nhìn vào ba tấm
vé của mình. Thốt nhiên như bị điện giựt, chàng ngồi nhổm dậy, dụi mắt.
Chàng nghẹt thở: Trời ơi! Trong ba vé số của chàng, số 535.247 trúng độc
đắc...
!
Mắt Tuấn thao láo nhìn vào tờ báo và tấm vé số đang run run trong tay
Tuấn. Hay nhà báo xếp lộn? Hay đứa bạn nào đã muốn đùa dai chàng?
Nhưng ý nghĩ ngờ vực vô lý đó thoáng qua trong đầu óc Tuấn: chỉ vài giây
sau, thì Tuấn hết ngờ vực. Đúng là chàng trúng số độc đắc!... Chàng reo lên
một tiếng chửi thề âu yếm: “Đù mẹ nó! Trúng số độc đắc thực”...
Chàng không biết làm thế nào phát tiết cho hả cái hoan lạc ghê gớm của
mình. Mặt chàng nóng bừng, chàng đi những bước thật nhanh trong phòng,
miệng vẫn lẩm bẩm: “Đù mẹ nó! Trúng số độc đắc”...
Chàng cởi cái quần pyjama, mặc cái quần tergal, rồi sực nhớ lúc này là bốn
giờ sáng, chưa thể đi lĩnh tiền được, chàng lại cởi cái quàn tergal, quên cả
mặc quần pyjama, chàng cứ tồng ngồng với cái quần “sa loỏng”, đi đi, lại
lại trong phòng, miệng không ngớt lẩm bẩm: “Đù mẹ nó! Trúng số độc
đắc”...
Tuấn thành thật ghét tiền, khinh tiền, chàng vẫn cho bất cứ đồng tiền nào
cũng là thứ tiền “maudit”, tiền bị Chúa nguyền rủa! Cho nên, chàng có tiền
là tiêu cho bằng hết, và vẫn nghĩ là đồng tiền không thể nào làm cho chàng
choáng váng, thay đổi...
Vậy mà vừa thấy mình trúng số, chàng quên bẵng mất Uyển, chàng quên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.