YÊU - Trang 298

bẵng mất điều chàng tự nhủ: “nếu mình trúng số một, hai triệu, thì chẳng
cần phải yêu Uyển, mình sẽ dám cho Uyển tất cả, để bọn có tiền mở mắt”...
Chàng lại nằm vật ra giường, tay cầm tờ vé số, mắt thao láo nhìn vào
những con số, chỉ sợ chúng biến thành con số khác. Chàng lại lấy tờ báo,
đọc lại những con số mà chàng đã thuộc lòng...
Chàng nghĩ tới những điều mà chàng sẽ thực hiện, những điều rất đẹp và cả
những điều rất xấu mà chàng sẽ làm với số tiền một triệu. Chàng sẽ báo ân,
báo oán. Trong cái “dự án” sử dụng số tiền một triệu, dĩ nhiên là Uyển cũng
dự phần, nhưng Uyển chỉ dự một phần nào thôi, chàng sẽ tặng Uyển vài
trăm ngàn để Uyển cúng vào hội “Bạn những người cùi”...
Chàng quên bẵng mất là chàng đã lớn tiếng mắng Hoàng “hèn” vì không
dám hy sinh cả tài sản mình.
Đột nhiên, Tuấn nhìn ra phía cửa để ngỏ. Nếu có kẻ nào biết chàng trúng
số, đột nhập bóp cổ chàng, cướp tấm vé số thì sao? Không nghĩ ngợi, Tuấn
chạy vội ra đóng cửa lại, và lần đầu tiên, chàng khóa cửa phòng rất cẩn
thận. Khóa rồi chàng thử một lần nữa, xem cửa thật khóa chưa. Cái cử chỉ
đề phòng của kẻ có tiền, đến với chàng một cách tự nhiên quá. Chàng
không kịp suy nghĩ để mà tự khink mình, như chàng vẫn khinh những đứa
giầu có...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.