YÊU - Trang 42

giọng cho thật trịnh trọng trả lời chị:
- Quan hệ lắm chứ! Câu đó chứng tỏ là chị đã yêu ông ta từ lâu, yêu trong
tiềm thức, mà tiềm thức là cái bất trị lắm, không thể coi thường được!
Tuyết vừa nói vừa nhìn chị, đợi thưởng thức sự kính phục hiển hiện trên
gương mặt Diễm. Mà Diễm phục em thật! Thấy em nói như đi guốc trong
bụng mình, Diễm đâm hoảng, dụt dè hỏi em:
- Mày học ở đâu mà biết tài như vậy?
Tuyết vênh mặt:
- Học gì! Em có kinh nghiệm chứ!
Diễm giật mình, mở to đôi mắt nhìn em:
- Mày có kinh nghiệm! Mày yêu ai mà có kinh nghiệm?
Đến lúc đó, Tuyết mới sực nhớ ra rằng mình chưa yêu ai, và nàng cười
ngây thơ với chị:
- Ừ nhỉ. Có nhẽ em chưa yêu ai thực… và kinh nghiệm đó là kinh
nghiệm… trong sách!
Hai chị em nhìn nhau cười. Diễm trang điểm qua loa, chọn một cái áo nội
hóa, không hoa, màu nhạt, còn Tuyết thì vận một bộ đồ cao bồi, tuy có vẻ
ngổ ngáo, nhưng không đến nỗi “mất dạy” vì bộ đồ hợp với khuôn mặt và
tuổi của Tuyết.
Vừa nhìn thấy cách phục sức của hai cô con gái, từ trên lầu bước xuống, bà
Hòa đã la:
- Quần áo của các cô để cả đâu mà ăn vận toàn những thứ rẻ tiền như vậy!
Một đứa thì đánh cái áo dài chữ thọ của bà già, một đứa thì bộ cao bồi của
con nít! Tôi lạ cho các cô quá!
Diễm cười hỏi Khải:
- Anh thấy thế nào? Có xí lắm không?
Khải chăm chú ngắm Diễm, thành thực khen:
- Đẹp lạ! Cái áo tuy rẻ tiền như bác nói, nhưng độc đáo và làm tôn khuôn
mặt dịu dàng, quí phái của Diễm! Ai chọn cho Diễm mà khéo vậy?
Nghe Khải vô tình hỏi “ai chọn cho Diễm”, Diễm chợt nhớ ra và chợt hiểu
tại sao mình lựa cái áo nọ. Diễm chợt nhớ là chính tay Đạt đã chọn vải và
màu cái áo cho nàng, nhân một tuổi Đạt đưa chị em nàng đi chơi phố, cách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.