YÊU ANH TỚI TẬN MẶT TRĂNG VÀ-.QUAY TRỞ LẠI - Trang 250

về đám cưới, nàng sẽ có cảm giác ấm áp dễ chịu vì được thuộc về
cái gì đó. Nhưng mấy điều này chỉ làm nàng cảm thấy tù túng. Họ
không thể tiếp tục thế này; nàng phải làm cái gì đó thôi.

Nhưng không phải bây giờ, ngay trong tiệc sinh nhật của bà

Maria. Điều đó sẽ làm hỏng cả buổi tối của mọi người.

Thay vì thế, nàng tập trung vào việc tỏ ra vui vẻ, thưởng thức đồ

ăn, khiêu vũ theo nhạc cùng mọi người và tận hưởng buổi tối.

Tới nửa đêm, Ellie đi cùng taxi về nhà với Brendan và Judy, bạn

của bà Maria sống ở Hampstead. Trước khi rời bữa tiệc, bà Maria
đã ôm nàng và nói trong tình trạng ngà ngà say, “Con biết không?
Ta rất thích cái vòng con tặng ta, nhưng đối với ta con mới chính là
món quà tuyệt vời nhất. Con và Todd đến bên nhau làm ta hết sức
hạnh phúc!”

Ellie từ chối lời đề nghị đưa cô về nhà trước đó của Todd, để anh

có thể nghỉ ngơi và uống thoải mái. Khi tạm biệt nhau, anh đã hôn
cô và thì thầm, “Cảm ơn em. Mai anh sẽ gọi em.”

Trong chiếc taxi trở về Primrose Hill, Judy nằng nặc đòi lấy điện

thoại ra khoe bộ sưu tập tưởng chừng bất tận những bức ảnh nhỏ
xíu, mờ mờ về ba đứa cháu của bà. “Đúng đấy, chúng nó là ánh
sáng của đời ta, phải không anh?” Bà nhìn Brendan cười mơ màng.
“Không thể sống thiếu chúng được, phải vậy không? Chúa phù hộ
bà ấy, Maria lúc nào cũng hỏi thăm chúng; bà ấy khao khát có cháu
nội từ lâu lắm rồi.”

Ôi trời ơi.
“Khi Todd chuyển tới Boston bà ấy cứ sợ nó gặp ai đó bên ấy rồi

ở lại nước Mỹ luôn,” Brendan chêm vào. “Bà ấy đã thở phào khi
nó quyết định về nước.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.