YÊU EM HƠN CẢ SINH MỆNH - Trang 118

Hắn đưa mắt nhìn người phụ nữ đang trừng mắt lườm, Ngô Vũ Thần

nhíu mày, cúi đầu tiếp tục hôn nàng, lần này không phải là nhẹ nhàng như
trước mà là mạnh mẽ chiếm đoạt. Chiếc lưỡi hồng phớt của nàng bị đầu
lưỡi của hắn quấn lấy, càng lúc càng sâu càng hăng hái, đem theo dòng máu
tươi cùng nước bọt trao đổi cho nhau. Đến khi thỏa mãn mới chịu tha cho
nàng. Du Huân Huân bủn rủn hết tay chân đứng không vững, đành phải
bám vào người hắn. Đây là lần đầu tiên mà nàng bị hôn một cách mãnh liệt
như vậy, gần như muốn hút hết hơi thở của nàng.

Thuận thế, Ngô Vũ Thần luồng tay vào áo nàng, nhẹ nhàng nắn bóp,

bầu ngực sữa, rất vừa vặn với tay hắn. Du Huân Huân giật mình ngăn lại
“Anh muốn làm ở đây sao?”

Bàn tay không ngừng chuyển động, hắn cất tiếng “Phải!”

“Ưm…không muốn… tôi không muốn! Thả ra.” – Du Huân Huân yêu

kiều la lên, bàn tay mảnh khảnh giữ chặt cánh tay đang xoa nắn ngực nàng,
không cho cử động.

Bàn tay nàng không đủ sức để ngăn việc hắn đang làm, ngược lại còn

khiến Ngô Vũ Thần hăng say hơn hắn cúi đầu liếm tai nàng, thì thầm “Mấy
ngày qua tôi đã cố kiềm chế rồi, nhưng em có biết cái tư vị chỉ có thể nhìn
mà không thể ăn rất khó chịu?”

Cánh tay lại vòng ra đằng sau nắn bóp cặp mông căng mịn của nàng,

Du Huân Huân khẽ run lên “Ưm…dừng…lại…”

“Tại sao?”

“Tôi không muốn.”

“Nhưng tôi thì ngược lại. – Ngô Vũ Thần cười tà, bàn tay phía sau đột

nhiên tiếng vào trong quần nàng, cách một lớp quần lót nhẹ nhàng, cẩn thận
thăm dò nơi nhảy cảm nhất của nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.