YÊU EM HƠN CẢ SINH MỆNH - Trang 152

“Nhưng vách núi này rất cao , dù không chết cũng gãy xương thôi…”

Trần Định im lặng , hắn phân vân , Ngô Vũ Thần không thể chết dễ

dàng như vậy , hắn ta rất giỏi , nếu không phải cành cây đột nhiên bị gãy
thì hắn đã chết trong tay Ngô Vũ Thần rồi…

«Ùm….mmmmm – –

Ngô Vũ Thần và Du Huân Huân đều bị rơi xuống biển , nàng không

biết bơi , tay lại bị trói chặt , sợ hãi vùng vẫy , Ngô Vũ Thần rơi xuống
cách nàng không xa liền bơi nhanh đến gần , cởi sợi dây ra , ôm lấy nàng.
Du Huân Huân lắc mạnh đầu , nàng không thể thở được…

“Ưm…” – Ngô Vũ Thần giữ chặt đầu nàng , hôn sâu lên đôi môi nhỏ

xinh , giúp nàng có thêm ôxi , rồi ôm siết lấy cơ thể Du Huân Huân ngoi
lên mặt nước….

“Hộc…khụ…khụ…” – Du Huân Huân thở dốc , bàn tay run rẩy ôm

lấy vai Ngô Vũ Thần để hắn kéo vào trong bờ.

Nhìn khuôn mặt xanh xao của nàng , Ngô Vũ Thần lo lắng hỏi “Huân

Huân , em không sao chứ ?”

“Không….không sao….” – Nàng vẫn chưa hết hoảng sợ , cả cơ thể bất

chợt run lên , hắn đau lòng ôm lấy nàng , giọng nói cũng như đang phát run
“Anh xin lỗi…khiến em sợ như vậy.”

Du Huân Huân mỉm cười , vỗ tấm lưng chắc khỏe và rộng “Em không

sao mà , chẳng phải anh đã đến cứu em rồi sao ?”

Ngô Vũ Thần thở dài , nhìn cơ thể nàng đã ướt hết , hắn cất tiếng

“Anh đi kiếm nơi phơi khô quần áo.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.