YÊU EM HƠN CẢ SINH MỆNH - Trang 155

“Tai anh rất thính.”

Nàng bĩu môi , đưa đồ cho hắn , lấy tay che lại “Anh không được quay

lại , đồ…của em đó…”

Ngô Vũ Thần không nghe lời nàng , bình thản quay đầu lại khiến Du

Huân Huân giật bắn người , thét lên “Á…anh làm gì vậy ?”

“Chỉ lấy đồ thôi.” – Khóe miệng hắn giương lên , híp mắt cười. “Anh

mau quay sang chỗ khác đi.” – Nàng ngồi co ro dưới đất , không dám nhìn
hắn.

“Chúng ta là vợ chồng , em cần gì phải xấu hổ ?”

“Anh im đi.” – Nàng gằn giọng mắng hắn. cả người đỏ lên vì xấu hổ ,

nàng vẫn nghĩ Ngô Vũ Thần là người rất háo sắc lỡ như hắn muốn làm
chuyện đó ở đây thì sao ??? Chỉ cần nghĩ đến chuyện đó là nàng muốn phát
khóc rồi. Nhìn vẻ mặt đáng thương của nàng , không nỡ bắt nạt thêm , cầm
chiếc áo sơ mi khác lên cơ thể nàng “Khoác áo của anh , đã khô rồi.”

Du Huân Huân bặm môi nhìn hắn , Ngô Vũ Thật bật cười “Anh đùa

thôi , mau mặc áo vào , nếu để như vậy anh không lường trước được đâu
đấy.”

Du Huân Huân trừng mắt liếc hắn , hậm hực mặc áo vào. Chiếc áo của

hắn rất rộng , dài gần đầu gối của nàng , còn hắn chỉ mặc chiếc quần dài ,
ngồi nhóm lửa , Du Huân Huân ngồi xuống cạnh hắn , nàng nói “Anh
không lạnh sao ?”

“Nếu lo cho anh thì ôm anh đi !” – Ngô Vũ Thần quay sang nhìn nàng

, cười tươi nói

“Anh thật là…không thể nghiêm túc được sao ?” – Nàng đẩy hắn ra ,

gằn giọng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.