YÊU LÀ THẾ - Trang 119

Tôi lại hỏi: [ Nhìn lâu như vậy rồi, không buồn chán sao? ]

[ Vô vị, đúng là không nhìn càng vô vị. ]

[ Tôi cũng buồn chán, nếu không thì tôi cùng trò chuyện với cậu. ] Tôi

nhấn phím ngồi xuống. Thấy tôi ngồi xuống, hắn cũng ngồi xuống bên
cạnh tôi.

Ngày đó, chúng tôi tán gẫu suốt một đêm, nói chuyện gì tôi không nhớ

rõ bởi vì tôi không lưu lại cuộc trò chuyện đó, không thể ôn cố tri hương.

** Action 4:

Ở trong trò chơi, phần lớn thời gian "Sa ngã vô tội" cùng đồng đội đi

đánh Boss cấp cao, tôi không dám đi theo trợ giúp bởi vì tôi biết càng giúp
càng rối.

Đợi hắn đánh Boss xong, một mình bỏ đi, tôi liền lẳng lặng đi theo sau

hắn.

Hắn đi đế trước núi, phía xa là tầng tầng lớp lớp núi, thác nước

nghiêng nghiêng trút nước xuống, tôi đứng bên cạnh vai kề vai với hắn.

Thời gian sau đó, tôi cuối cùng cũng có dũng khí ảo tưởng, chúng tôi

không phải đang nói chuyện về trò chơi mà chúng tôi đang nói chuyện yêu
đương.

Vì vậy tôi nhìn về phía màn hình cười toe toét.

Trên màn hình máy tính đột nhiên hiển thị hắn nói với tôi: [ Vì lý do

gì mà cô không nâng cấp, không đánh Boss. ]

Tôi không hề nghĩ ngợi đáp: [ Tôi không có tư chất chơi game, từ nhỏ

đến lớn bất kể trò chơi nào, chắc chắn tôi sẽ rớt từ vòng thứ nhất. Cậu biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.