YÊU LÀ THẾ - Trang 146

Trong lòng chua xót, chỉ là tạm xa nhau một thời gian ngắn mà tôi đã

bắt đầu đau lòng rồi.

** Action 4:

Ngày hôm sau, tôi tiễn Trác Trác đi, tôi đã từng là bằng hữu tốt nhất.

Ngày kia cô ấy đi, có mưa, bạn trai của cô ấy tới đón cô ấy, cô ấy lạnh

nhạt theo sát tôi nói một tiếng "tạm biệt", căng chiếc ô màu trắng đi xa,
chiếc váy màu lam nhạt dính nước trong veo nhưng lạnh như băng.

Tôi đứng trước cửa nhà trọ, nhìn cô ấy lên xe, giọt mưa rơi xuống cửa

xe làm mờ đi khuôn mặt của cô ấy, tôi cố giữ bản thân không khóc, không
được rơi lệ, nhưng nước mắt vẫn rơi xuống.

Thời điểm xe hơi lăn bánh, tôi rất muốn đuổi theo nói với Trác Trác:

người tôi thực sự thích là Trình Trạch, nhưng tôi chưa từng muốn tranh
dành với cô ấy, tôi thực sự xem cô ấy là bạn tốt. . .

Song, tôi không nói gì cả.

Đây là cuộc sống, trong cuộc sống có rất nhiều lời thoại, chúng ta thà

chôn vùi nó dưới dáy lòng cũng không muốn nói ra.

Về sau, tôi với Trác Trác thỉnh thoảng có gọi điện cho nhau nhưng

không hẹn ngày gặp mặt:

Về sau nữa, ở trên QQ chúng tôi chỉ nói vài câu hỏi thăm đơn giản với

nhau.

Về sau nữa, không còn liên lạc với nhau nữa. . .

Cho tới bây giờ, tôi chưa gặp lại cô ấy, không biết cô ấy sống có tốt

không, nhưng tôi tin, cô gái thông minh như cô ấy nhất định sẽ sống hạnh
phúc!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.