YÊU NGƯỜI TỬ TÙ - Trang 249

Tôi tưởng rằng tôi sẽ được mẹ che chở động viên, và kẻ khốn nạn đốn mạt
kia sẽ bị trừng phạt. Nhưng khi nghe mẹ tôi nói câu trên cùng với thái độ vô
cùng lạnh lùng, tôi hiểu ngay mối quan hệ mẫu tử giữa mẹ con chúng tôi từ
đây sẽ không còn gì tốt đẹp nữa.

“Anh Yoo Sung bảo con lên phòng trên, anh ấy nói là có chuyện muốn

nói với con, vì thế nên con đã lên đó. Nhưng đột nhiên anh ấy cởi quần lót
của con ra... Mẹ ơi... Con đau lắm... Con sợ nữa... Con bị đau chỗ này... ”

Tôi đau đớn sợ hãi gào khóc và không thể nói tiếp được nữa. Mẹ tôi lẳng

lặng đi xuống tầng dưới. Một lúc sau mẹ tôi quay lại và ném vào tay tôi một
tuýp kem bôi màu trắng.

“Bôi cái này vào đó rồi đi ngủ ngay. Im miệng lại. Chưa gì đã biết đi

quyến rũ trai à...”

Tôi nắm chặt lấy tuýp kem mẹ vừa đưa và thất vọng ngồi thụp xuống.

“Mày không biết xấu hổ là gì à? Đừng có mà làm ẫm ĩ lên như thế nữa.

Im miệng lại. Biết chưa? Mà... mày đọc tiểu thuyết rồi tưởng tượng ít thôi!”

“Không phải thế!”

Tôi cố lấy hết sức hét lên thật to. Nhưng mẹ tôi tiến lại và giơ tay lên bịt

chặt lấy miệng tôi. “Không phải, không, không phải con như thế!” - Tôi vừa
cố giãy giụa vừa nói. Bực mình mẹ tôi đã tát vào mặt tôi mấy cái. Đó cũng
là lần đầu tiên từ lúc sinh ra trên đời tôi bị mẹ đánh.

Tôi tiến lại gần chỗ giường mẹ tôi đang ngồi. Khi ấy tôi thấy mẹ đang

nhíu mắt chăm chú đọc một cuốn tạp chí. Mẹ gập cuốn tạp chí đó lại khi
thấy tôi tiến đến gần rồi ngẩng mặt lên nhìn. Mẹ nhìn tôi không chớp mắt
và tỏ vẻ khó hiểu.

“Sao hả! Mày làm sao thế hả?”

Mẹ tôi hét to lên. Thậm chí tôi thấy cả môi của mẹ cũng đang run rẩy.

Lúc ấy, một lần nữa tôi bỗng lại muốn quay mặt đi và bước ra khỏi đây
càng nhanh càng tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.