YÊU NGƯỜI TỬ TÙ - Trang 89

Cô vừa dứt lời, tôi lại thấy bà lão cười nhưng lần này có vẻ hơi ngại

ngùng.

“Phải tin - chắc ngài nói vậy. Vì nếu có lòng tin thì đến núi non còn di

chuyển được nữa là. Nếu có lòng tin thì... mà thực ra bức tượng Thánh mẫu
kia cũng có nói gì đâu. Việc này đâu có dễ bằng việc di chuyển núi... Ôi, mà
tôi cũng không bắt mấy người sở hữu núi kia phải di chuyển núi của họ đi
chỗ khác đâu mà lo... Dạo này tôi đang học về giáo lý đấy”.

“Bà đúng là một người hài hước. Vất vả là thế, vậy mà bà vẫn thanh thản

nói ra được những câu ấy”.

Cô cười. Nghe bà lão nói thì đúng là thế thật. Tôi nhớ lại mấy câu trong

Kinh Thánh mà tôi đã được nghe hồi còn học ở trường Đạo. Tôi không nhớ
hồi đó tôi có tin những câu ấy không nữa. Nhưng chính xác thì mấy câu đó
nó có nội dung đại loại như: Nếu các con có lòng tin thì có thể dịch chuyển
được cả núi non. Nhưng sao Chúa lại chẳng bao giờ nghe những lời cầu
nguyện chân thành nhất của tôi khi tôi cô đơn khóc như một con chim én bé
nhỏ đang nằm gọn trong tay người? Lòng tin - lúc đó tôi chỉ nhớ chính xác
là tôi đã có lòng tin. Tôi tin thiên đàng, địa ngục, thiên thần và ác quỷ... tất
cả đều có trên thế gian này. Nhưng hình như lúc đó ngoài ác quỷ ra thì
chẳng có một ai ở bên tôi cả.

“Không phải là tôi đang nói đùa đâu. Sơ ạ... Tôi đã học giáo lý rồi nên tôi

muốn hỏi là sau này khi tôi làm lễ rửa tội xong, Đức Chúa có nói cho tôi
biết câu trả lời mà bấy lâu tôi đang kiếm tìm hay không, cũng chính vì lí do
đó mà tôi đã đi nhà thờ đấy. Sơ ạ, đó cũng là một cách để tôi không cảm
thấy có lỗi với Đức Cha và những người đã luôn giúp đỡ tôi... À, phải rồi,
tôi nghe nói Đức Cha bị mắc bệnh ung thư, có đúng thế không?”

Bà lão hỏi ngang.

“Vâng, nhưng Đức Cha đã phẫu thuật xong rồi và bây giờ đang trong

thời gian nghỉ tịnh dưỡng”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.