YÊU THƯƠNG - Trang 264

"Việc này ngài không cần hao tâm tổn trí. Tôi là người từ trước đến

nay mắt nhìn vụng về vô cùng, hiểu người không rõ, xem kẻ cặn bã làm
vương tử. Hiện tại mắt đã sáng lên, anh ấy nguyện ý cưới tôi, tôi tất nhiên
sẽ gả. Dù sao thì người đàn ông tốt như vậy có đốt đèn lồng đi tìm cũng tìm
không được."

Trong mắt Từ Dịch Phong đột nhiên thoáng hiện lên một tia lãnh ý,

giống như đang giận: "Người đàn ông tốt như thế? Sợ là có dụng ý khác
cũng không biết chừng."

Mạnh Hạ lui người về phía sau, tạo ra khoảng cách với hắn. Cô đã

từng muốn dựa vào gần hắn, mà nay chỉ muốn giữ một khoảng cách, chỉ
bởi vì cô hiểu được hắn vĩnh viễn sẽ không thuộc về mình.

Mạnh Hạ hít vào một hơi: "Từ Tổng, chuyện của tôi và Mục Trạch

không cần anh phải quan tâm. Anh có nhà của anh, tôi tất nhiên cũng phải
có nhà của mình, có chồng của tôi, còn có… con của tôi." Cô khó khăn nói
ra.

Từ Dịch Phong tức giận, nha đầu này hôm nay nếu hắn nói một câu thì

đã có thể đáp trả một câu, miệng lưỡi ngược lại thật lợi hại, nhất là ánh mắt
khinh thường kia. Hắn ngắm nhìn cô mà lửa giận càng thêm mãnh liệt.

Con! Cô còn dám ở trước mặt hắn nói đến con.

Hắn bước tới gần cô, Mạnh Hạ lui về phía sau để trốn, thân thể dựa

vào bệ cửa sổ, nửa người đã hơi ngả ra bên ngoài. Từ Dịch Phong đột nhiên
nảy sinh ác độc, liền nhốt chặt thân thể của cô lại: "Con của cô?" Giọng nói
của hắn lạnh như muốn làm chết rét người khác: "Vậy con của tôi đâu?"

Hô hấp lúc này của Mạnh Hạ nồng nặc mùi rượu, trong tim đau xót

mà xoay mặt đi. Ngón tay của cô bám vào bệ cửa sổ, cái loại cảm nhận ở
bên tai làm cho toàn thân của cô run lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.