YÊU THƯƠNG - Trang 299

Mục Trạch khom người xuống: "Nhạc Nhạc…"

"Thúc thúc……"

Mục Trạch vươn tay ra, Nhạc Nhạc do dự một chút rồi đi tới, Mục

Trạch ôm lấy mà công kênh cô bé lên vai, tiểu cô nương trong thoáng chốc
đã vui vẻ trở lại.

"Tiểu Hạ, tớ đi ăn cơm. Nhạc Nhạc, tới đây, dì có chuẩn bị cho con

một thứ hay ho." Tiêu Ất xoay người đi vào trong phòng.

Mục Trạch từng bước từng bước đi tới gần cô, nhìn cô thật lâu, vẻ

chua xót trong mắt khó nén nhưng giọng nói lại bình tĩnh cực kỳ: "Em có
ổn không?"

Chỉ là vài chữ vô cùng đơn giản nhưng trong tim Mạnh Hạ lại chua

xót khó chịu, đáy mắt từ từ thấm ướt. Cô cắn môi liều mạng nuốt nước mắt
xuống, cuối cùng đã hạ quyết tâm, kiên định gật đầu: "Mục Trạch, em đồng
ý với anh, chúng ta kết hôn đi."

Chúng ta kết hôn.

Bi thương đến chết tâm, huống chi lòng của cô từ lâu không biết đã

chết đi bao nhiêu lần. Cô muốn một lần nữa bắt đầu một đoạn đường mới,
phải cắt đứt tất cả mọi đường lui. Cùng Từ Dịch Phong đoạn tuyệt triệt để.

Từ Dịch Phong, tôi không phải là con rối của anh.

Vào thời gian ở bên bờ biển, Mạch Hạ đã suy nghĩ thấu đáo. Tiêu Ất

vì cô mà quyết tuyệt từ bỏ tình yêu với Mục Trạch. Từ Dịnh Phong lại bức
ép cô như thế, tĩnh mịch bên trong cô đột nhiên không cam lòng.

Mục Trạch trong nhất thời đã đứng sững ở đó, ánh mắt chờ mong

trong nhát mắt đã vương vào một sắc thái khó hiểu, nhưng ngay sau đó anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.