YÊU THƯƠNG - Trang 492

lúc hướng sang Từ Dịch Phong, trong mắt lập tức dấy lên lạnh lùng: "Từ
Tổng, chuyện của cha tôi đã khiến ngài phí tâm. Việc này Mạnh Tiêu tôi sẽ
ghi nhớ ở trong lòng, sau này sẽ báo đáp."

Mạnh Tiêu khom lưng xuống nhanh chóng nhặt túi hành lý lên. Mạnh

Hạ đi sát ở bên anh, cất bước lướt qua bên cạnh Từ Dịch Phong. Hắn đưa
tay ra giữ chặt lấy cô, sắc mặt tối tăm, ánh mắt đen nhánh thẳng tắp ấy là cô
đơn xen lẫn một vẻ ớn lạnh: "Tiểu Hạ, đây là em cố tình?" Buổi sáng cô
còn đồng ý với hắn đi ra ngoài du lịch mà?

Trong miệng hắn là một mảnh khổ sở.

Tay của hắn như ngọn lửa nóng bỏng, lan đến cánh tay của cô. Khuôn

mặt của Mạnh Hạ hơi tái nhợt đi, khóe miệng cong lên một nụ cười yếu ớt:
"Từ Dịch Phong, anh cho tới bây giờ cũng không hiểu tôi. Trước kia như
thế, bây giờ cũng vậy."

Cánh môi mỏng của hắn mím căng quá đỗi: "Anh cho là chúng ta có

thể bắt đầu lại một lần nữa……"

Mạnh Tiêu đi tới ngăn cản: "Từ Tổng, xin tự trọng." Nói xong liền lôi

kéo đi, Mạnh Hạ vuột tay khỏi hắn. Quay đầu lại nhìn, gương mặt tuấn mỹ
của hắn ở trước mắt đã lộ ra một vẻ đau đớn không thể che giấu, đó là điều
thứ ba mà Mạnh Hạ khó có thể quên được trong đời.

Trong nháy mắt đó, cô cảm thấy được có lẽ Từ Dịch Phong đã yêu

mình, nhưng chỉ là quá muộn rồi.

"Mạnh Tiêu, đây là chuyện của tôi và cô ấy." Từ Dịch Phong cả giận

nói ra.

Mạnh Tiêu trào trúng cười một tiếng, nghiêng người ra phía sau,

nhướng mày lên nhẹ giọng nói: "Cậu nghĩ rằng tôi trở về để làm gì?" Giọng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.