YÊU THƯƠNG - Trang 694

Mạnh Tiêu đi đến liền tung hai cú đá, mạnh mẽ đến mức lục phủ ngũ

tạng của bọn chúng đều bị văng ra ngoài, hai kẻ kia liền ngã rạp xuống đất,
nặng nề ngất đi.

"Kỳ Kỳ, dừng tay lại đi!" Vẻ mặt của Tôn Ngọc Nhiễm đầy lo lắng, cô

ta đã không kéo được Kiều Dịch Kỳ trở lại. Cô gái thiện lương năm xưa
trong trí nhớ của cô ta đã biến mất rồi.

"Cút ngay, ai cũng không thể ngăn cản ta!"

Mạnh Hạ vẫn ở bên ngoài, thời gian trôi qua từng giây từng phút, mỗi

một khắc với cô đều là một sự dày vò. Lúc cô đi vào bên trong, nhìn thấy
mọi thứ bừa bộn lung tung, cả người đều muốn gục ngã. Bộ quần áo trắng
của Nhạc Nhạc dính đầy máu tươi, như một con mèo nhỏ nằm rạp ở trên
mặt đất, tim của cô đau như bị người ta moi ra vậy.

"Kiều Dịch Kỳ……" Từ Dịch Phong hét lên một tiếng, trong mắt lóe

lên màu đỏ phẫn nộ, hắn sải bước xông tới.

Kiều Dịch Kỳ căn bản không ngờ tới bọn họ lại tìm được đến đây

nhanh như vậy, ả cầm lấy con dao ở trong tay, đột nhiên kéo Mạnh Lãng
tới, đưa dao đến động mạch cổ của đứa bé: "Anh không được tới đây, nếu
không tôi sẽ đâm xuống."

Từ Dịch Phong đưa mắt quét qua hai đưa bé, dường như bị hạ độc nên

đều đã bị hôn mê. Hắn ngập tràn tức giận, hàm răng nghiến rung động: "Để
dao xuống."

Ở bên kia, Mạnh Tiêu và Tiêu Giáp đã ôm Nhạc Nhạc tới.

Mạnh Hạ xông ra: "Kỳ Kỳ, tôi van xin cô, hãy bỏ đứa nhỏ ra…."

Vẻ mặt của Kiều Dịch Kỳ vô cùng căng thẳng, đôi mắt đỏ thẫm nhìn

chằm chằm vào Mạnh Hạ: "Mạnh Hạ, dựa vào cái gì mà ngươi lại có được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.