YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 106

Đồng chí đoàn trưởng không buồn để ý đến cơn giận trong lòng cô, với

tay tắt đèn: “Thôi được rồi, tắt đèn đi ngủ thôi”.

Đêm xuống, bốn bề đều phủ một màu đen dày đặc, Lương Hòa tức giận,

một mình ngồi đó nhăn nhó. Sau rồi cô cũng tự thấy mình chẳng còn chút
sức lực nào, đành cố gắng nằm xuống chuẩn bị đi ngủ.

“Ai ui!”

Trong bóng đêm, tự nhiên vang lên một tiếng đằng hắng. Cố Hoài Ninh

nghe thấy liền nhổm dậy bật đèn, chỉ thấy Lương Hòa đang nghiến răng
nghiến lợi chống tay vào gáy, tức giận nhìn anh.

“Sao thế?” Anh cau mày không hiểu gì, giơ tay ra sờ trán cô.

Lương Hòa né tránh, bực dọc nói: “Đầu bị đập vào thành giường rồi!”.

Đồng chí đoàn trưởng giơ tay trên không trung một lúc rồi từ từ thu về,

lấy tay che miệng, ho khẽ vài tiếng.

Cuối cùng cũng nằm trên giường yên ổn, Lương Hòa kéo chăn thành

vách ngăn giữa hai vợ chồng, một lúc sau liền bị Cố Hoài Ninh giật ra.

“Làm cái gì vậy?” Cô bực bội hỏi, tâm trạng vô cùng tệ.

Cố Hoài Ninh mặc kệ cô, cứ nằm yên ngắm bộ dạng muốn phát điên lên

của cô một lúc lâu, nhếch môi cười, cho đến tận khi Lương Hòa không chịu
được ánh mắt của anh nữa, với tay kéo chăn lên, anh mới lên tiếng: “Đừng
đặt yêu cầu quá cao cho bản thân. Lấy vợ không giống như đi tuyển quân,
phải đạt đủ năm kỹ năng, chỉ cần sống với nhau thoải mái là được”.

“Anh thấy như bây giờ tốt lắm sao?” Lần đầu tiên cô thấy anh đề cập tới

chuyện này, không thể không hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.