YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 107

“Ừm”, anh lại nằm xuống giường, nhắm mắt lại, nói: “Anh thấy rất

tốt!”.

Lương Hòa lặng lẽ nhìn tới lúc anh sắp ngủ, đột ngột hỏi một câu: “Thế

việc diễn tập quân sự là thật sao?”.

“Ừm.”

“Là diễn tập đối kháng đúng không?”

“Không sai.”

“Có phải sẽ có xác suất thương vong đúng không?”

Lạ thật đấy, Cố Hoài Ninh mở mắt ra nhìn Lương Hòa: “Thằng nhãi

Phùng Đam nói với em?”.

“Vậy vì sao anh không nói với em?”

“Anh sợ em lại suy nghĩ nhiều.” Cố Hoài Ninh quay đầu lại nhìn cô, vô

thức đưa tay ra vuốt mái tóc dài mềm mại: “Không sao đâu”.

Nghe anh an ủi, cô lắc đầu: “Em không thể ép mình đừng nghĩ lung tung

được. Em biết chắc chắn các anh sẽ chuẩn bị rất tốt, cũng biết kinh nghiệm
của anh vô cùng dày dạn, nhưng thực sự, em cảm thấy rất khó chịu”. Cô im
lặng một lúc rồi lại khẽ nói: “Cũng không hẳn là khó chịu, em không biết
phải nói sao nữa...”, nói rồi cô kéo chăn lên trùm kín đầu.

Cố Hoài Ninh phát hiện, hóa ra Lương Hòa là người như vậy, khi không

thể biểu đạt được điều muốn nói, cô sẽ chọn cách trốn tránh. Lần này anh
không kéo chăn của cô ra, chỉ có điều, anh đã hiểu được trái tim mềm yếu
của cô, khẽ cười: “Hay là để anh thiết lập một lệnh quân sự, bảo đảm sẽ trở
về an toàn, được không?”.

“Thật sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.