YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 121

cặp tóc màu trắng. Lương Hòa ngơ ngẩn nhìn, không thể rời mắt ra khỏi nó.
Nhưng chỉ một lúc sau, Lương Hòa lại cảm thấy có chút e ngại.

“Thế này là có ý gì nhỉ?!”

Cô lẩm bẩm một hồi rồi đóng chiếc hộp lại.

Tan ca, Lương Hòa không ngờ Phùng Đam lại đứng chờ cô ở cách cổng

tòa soạn năm mươi mét. Mẹ chồng cô đã gọi điện dặn cô buổi tối sau khi
tan ca thì về nhà họ Cố.

Nói thật, Lương Hòa thấy hơi phiền não. Ba người con trai nhà họ Cố,

ngoài Cố Hoài Ninh ra thì chẳng có nhà ai ở thành phố C cả. Anh trai
trưởng Cố Hoài Thanh làm việc ở phía Nam, vợ con cũng đều ở phía Nam.
Anh trai thứ Cố Hoài Việt cũng giống Cố Hoài Ninh, ở lại thành phố B làm
việc. Tính ra thì chỉ có cậu nhóc Cố Gia Minh tinh nghịch và Lương Hòa là
ở lại thành phố C thôi.

Bà Lý Uyển suốt ngày than nhà cửa lạnh lẽo, lúc nào cũng muốn Lương

Hòa về nhà họ Cố. Tần suất xuất hiện của xe Phùng Đam ở cổng tòa soạn
cô ngày càng dày đặc. Mọi người ở tòa soạn đều biết, phóng viên Lương
bây giờ ngày nào cũng có người đón, lại còn là xe biển quân đội nữa.

Vừa mới xuất hiện lời ra tiếng vào, Lương Hòa đã đứng ngồi không yên.

Nhưng sau đó, Hạ An Mẫn ra mặt động viên khuyên nhủ, Lương Hòa cũng
dần dần đấu tranh tư tưởng, tự gỡ rối những ưu tư trong lòng, cuối cùng cô
cũng có thể đối mặt với mọi chuyện một cách bình thản. Cô hiểu ra một
điều, đã gả vào nhà họ Cố, sao có thể không chú trọng thể diện của cả gia
đình, sao có thể bỏ qua cái gọi là “danh gia vọng tộc”!

Lúc về đến nhà họ Cố, Lương Hòa không thấy thằng nhóc Cố Gia Minh

chạy ùa ra đón. Phùng Đam đi bên cạnh bèn giải thích, Cố Hoài Việt đã đưa
cu cậu về nhà ngoại ở ngoại ô thành phố C. Lương Hòa lại càng thấy chán

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.