YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 191

cô, có những chuyện không bao giờ dám nghĩ đến hay không. Những điều
như thế, Lương Hòa chưa từng nghe Cố Hoài Ninh nhắc đến.

Nước đột nhiên chuyển lạnh, Lương Hòa giật mình, lập tức định thần

lại, tắt vòi hoa sen. Cô mặc đồ xong đi ra ngoài, Cố Hoài Ninh vẫn chưa đi,
nói đúng ra là đi rồi nhưng quay lại, trong tay anh cầm theo chiếc áo len dày
và áo giữ nhiệt. Thấy cô đi ra, đoàn trưởng liền đưa cho cô: “Thời tiết ở
thành phố B rất lạnh, mặc vào, tránh bị cảm lạnh”.

Lương Hòa cúi đầu vâng dạ, nhận lấy đồ, đặt lên giường, đứng yên

không động đậy.

“Sao em không mặc vào?”

Lương Hòa vừa trải giường vừa quay lại trả lời: “Sáng mai dạy em sẽ

mặc. Cũng muộn rồi, anh về nghỉ đi”.

Cố Hoài Ninh không nói gì, đợi cô trải xong giường mới nói: “Tối nay

anh ngủ ở đây được không?”.

Lương Hòa chợt cứng đờ người, lẩm bẩm một câu rồi chui lên giường,

trùm chăn.

Cố Hoài Ninh cau mày nhìn, rồi chợt mỉm cười. Sau khi tắt hết đèn, chỉ

để lại đèn ngủ ở đầu giường, anh ngồi xuống cuối giường, nhất quyết không
đi. Lương Hòa lúc đầu còn trùm chăn kín đầu, nhưng không lung lay được
quyết tâm của đoàn trưởng, bèn thò đầu ra, lấy chân đá vào người anh: “Cố
Hoài Ninh!”.

“Sao?” Anh cao giọng, chứng tỏ tâm trạng rất tốt. Chọc tức cô như vậy,

anh vui lắm sao? Lương Hòa thấy thật ấm ức.

“Anh tắt đèn đi, em muốn đi ngủ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.