YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 202

nấu thành cơm luôn đi. Làm như vậy, với cậu, với tôi hay với cô ấy cũng
đều tốt cả”.

Bị nói trúng tim đen, Triệu Kiền Hòa bất động tại chỗ, nghĩ về câu nói

của Cố Hoài Ninh, lúc đầu còn im bặt không nói, lúc sau lại cười thành
tiếng: “Nếu mọi chuyện đơn giản như cậu nói thì tôi đã nấu thành cơm từ
lâu rồi!”.

Thật là bất lực, bao lâu nay người cô ấy yêu không hề là anh ta.

Buổi chiều, Lương Hòa một mình đến nhà Diệp lão gia. Tuyết rơi nên

lái xe hơi khó, cô đi bộ tới, cũng may là Diệp Vận Đồng có nhà.

“Lương Hòa, cô đến đấy à?” Diệp Vận Đồng nhìn thấy Lương Hòa vô

cùng ngạc nhiên, sau đó lại bật cười: “Đến thăm Hoài Ninh hả?”.

Lương Hòa gật đầu, không nhắc tới chuyện Cố Hoài Ninh bị tai nạn.

“Diễn tập quân sự kết thúc rồi chứ? Hoài Ninh chắc quay về rồi?”

“Về rồi ạ, Diệp lão gia đâu chị?”

Diệp Vận Đồng than thở: “Đang trong phòng ngủ. Mấy hôm nay sức

khỏe ông không được tốt, lúc nào cũng phải có bác sỹ túc trực. Lúc tỉnh táo
thì chỉ thích nhắc lại mấy chuyện cũ. Các cụ mà, tuổi tác cao rồi ai cũng
thích như vậy”.

Lương Hòa im lặng lắng nghe. Lúc cô vào, Diệp lão gia đang đọc sách,

cặp kính lão xệ xuống sống mũi. Ông đang đón những tia nắng ngoài cửa
sổ, say sưa đọc.

“Ba, ba nghỉ ngơi chút đi, đừng để mất sức quá như vậy!” Diệp Vận

Đồng lo lắng nhắc nhờ Diệp lão gia rồi cầm lấy quyển sách trên tay ông.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.