YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 214

“Đứng lại!” Cố Hoài Ninh lên tiếng, giơ tay túm lấy cổ áo cô như bắt

chú thỏ con vậy. Lương Hòa tức giận, trừng mắt nhìn anh. Hơi thở của anh
mang theo mùi hương đặc trưng. Lương Hòa theo phản xạ muốn rụt cổ lại,
đột nhiên một bàn tay mềm mại ôm trọn khuôn mặt cô. Cô vừa ngẩng đầu
lên đã đối diện với đôi mắt đen láy của Cố Hoài Ninh ở khoảng cách rất
gần. Dường như Lương Hòa đã bị đắm chìm trong nụ cười ấy, không thoát
ra được.

“Lau sạch mặt đi rồi hãy đi ngủ.”

“Biết rồi!” Cô khẽ trả lời, cầm chiếc khăn mặt lau đi lau lại cẩn thận,

nhìn bóng anh, lại không nhịn được cất giọng hỏi: “Anh không đi sao?”.

“không đi, ở đó quá ồn ào!”

Nghe qua điện thoại cũng đủ biết không khí ở đó nào nhiệt cỡ nào. Chỉ

có điều, anh không đi, liệu có người sẽ cảm thấy mất mát không nhỉ?

“Không đi có được không?”

Anh lẳng lặng nhìn cô. Lương Hòa lo lắng tìm lý do: “Dù sao thì hai

người cũng đã cùng làm việc lâu như vậy rồi. Hơn nữa… hơn nữa, em biết
là giữa anh và cô ấy không có gì”.

Lời của Diệp Vận Đồng cô vẫn luôn ghi nhớ. Lương Hòa cúi đầu, cô

gắng dùng câu nói ấy để thuyết phục bản thân, cũng là thuyết phục anh.
Nhưng cô còn chưa kịp quay đầu lại thì đột nhiên anh đã đến trước mặt cô,
chiếc khăn trong tay bị giật mất. Lương Hòa ngẩng đầu lên nhìn, đã thấy Cố
Hoài Ninh đứng trước mặt, cúi đầu nhìn cô, nói: “Có thể suy nghĩ được như
vậy thật không dễ dàng gì!”.

Lương Hòa: “…”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.