YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 308

Thành phố B về đêm lạnh hơn bình thường, máy sưởi trong nhà vẫn

chưa đủ ấm, Lương Hòa chỉ có thể bật nước nóng tắm cho đỡ lạnh. Khi
toàn thân đắm mình trong làn nước nóng, cô mới thấy đỡ hơn một chút. Lúc
Lương Hòa ra khỏi nhà vệ sinh thì Cố Hoài Ninh cũng vừa nghe xong một
cuộc điện thoại. Nghe thấy tiếng cửa mở, anh còn chưa kịp giãn đôi lông
mày đang chau lại kia, nhìn vẻ mặt anh có vẻ khá nghiêm trọng, Lương Hòa
chột dạ, cũng không buồn lau tóc nữa: “Sao vậy, có phải là Diệp lão gia
đã...”.

Anh xoa xoa đầu lông mày, ôm lấy đôi vai cô: “Không phải chú Diệp,

em đừng lo”.

Sự lo lắng căng thẳng lập tức biến mất, đôi vai cũng vì thế mà nhẹ nhõm

hẳn, Lương Hòa khẽ “vâng” một tiếng, cô cúi đầu xuống không nói gì
thêm. Cố Hoài Ninh có thể nhận ra sự gượng gạo của cô, anh liền rút chiếc
khăn trong tay cô giúp cô lau đầu. Tóc cô hễ vào tay anh là sẽ được chải
chuốt rất cẩn thận, có những việc mặc dù anh không thường làm nhưng đều
có thể làm rất tốt. Lương Hòa nhìn anh qua mái tóc, chỉ thấy được những
ngón tay mảnh mai đang vuốt nhẹ từng sợi tóc của cô như con thoi.

“Anh có biết hôm nay lúc ở ngoài phòng cấp cứu em nghĩ gì không?”

Cô đột nhiên lên tiếng.

“Em nghĩ gì vậy?”

“Em nhớ đến lần đầu tiên chúng ta gặp nhau.”

“Cái gì?” Anh khẽ nhíu mày.

Lương Hòa thở dài, giọng nói nghe rất ủ dột: “Ở bệnh viện ý, anh không

nhớ à?”.

Nói xong, cô cảm thấy bàn tay đang chải tóc cho cô khẽ ngừng lại, đến

lúc cô ngẩng đầu lên nhìn anh, anh đã khôi phục tâm trạng bình thường,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.