YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 328

Từ lức Lương Hòa đồng ý sẽ đi thăm Diệp lão gia, cô vẫn luôn tìm cơ

hội thích hợp. Tính cách của cô không hề mạnh mẽ, khi gặp phải những
chuyện mà cô không muốn đối mặt, Lương Hòa luôn chọn cách trốn tránh.
Tuy nhiên có những chuyện không thể trốn tránh được, như chuyện của
Diệp lão gia, vì thế Lương Hòa chỉ còn cách đối mặt với nó.

Trước khi đến gặp Diệp lão gia, Lương Hòa đã chuẩn bị sẵn sàng về mặt

tâm lý, cô còn chọn một ngày mà Cố Hoài Ninh rảnh rỗi để đi cùng cô.

Phía ngoài bệnh viện rất đông người, Cố Hoài Ninh khó khăn lắm mới

tìm được một chỗ để đậu xe. Lúc bước vào sảnh, còn chưa đi được mấy
bước thì anh nhìn thấy Lương Hòa vẫn đứng ì một chỗ trước cửa, lẽ ra cô
phải vào từ lâu rồi mới phải. Anh không nén được tiếng thở dài, bước tới vỗ
vai cô: “Nếu em không muốn thì mình về nhà đi”.

Giọng nói trầm ấm dịu dàng của anh như một liều thuốc giúp cô trấn

tĩnh lại, Lương Hòa lắc đầu: “Không cần đâu, mình vào thôi”.

Cố Hoài Ninh gật gật đầu, anh quàng vai cô cùng bước vào trong.

Phòng bệnh của Diệp lão gia ở cuối hành lang, không gian tĩnh mịch rất

thích hợp để dưỡng bệnh, mà nhìn kỹ thì bên cạnh còn sắp xếp riêng một
phòng trực ban, 24 giờ đều có bác sĩ của bệnh viện trực sẵn. Đối với khung
cảnh này, Lương Hòa nhìn nhiều cũng thành quen rồi.

Cô gõ cửa, người mở cửa là một cô y tá. Cô y tá đưa tay lên miệng

“suỵt” một tiếng, rồi chỉ chỉ vào bên trong, ra hiệu là mọi người đều đang
nghỉ ngơi. Lương Hòa và Cố Hoài Ninh hiểu ý, nói cảm ơn rồi nhẹ nhàng đi
vào trong.

Diệp lão gia vẫn đang ngủ, còn có một người đang nằm ghế sô pha ở

bên ngoài nữa. Người đó ngủ rất say, giày còn chưa kịp tháo cà vạt đã được
nới lỏng ra, trên người cũng chỉ khoác một chiếc áo gió mỏng manh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.