YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 377

Triệu Kiền Hòa nghe xong mặt càng nhăn lại: “Thôi đừng có nhắc đến

chuyện đấy nữa, năm nay việc trực ban dự phòng cuối năm của đơn vị đã có
sự thay đổi rồi. Mấy hôm trước họp cán bộ cấp tiểu đoàn trở lên, thông báo
là để cho các chiến sĩ đón Tết vui vẻ, cán bộ cơ quan và sĩ quan quân đội
cấp cơ sở đều phải đứng gác đêm giao thừa thay cho các chiến sĩ, để họ yên
tâm đón Tết”.

“Đêm giao thừa ư?” Cố Hoài Ninh nhíu mày.

Triệu Kiền Hòa thấy vậy liền nở nụ cười nham hiểm: “ Có phải cậu thấy

tiếc nuối không hả?”. Nhận lại cái nhìn sắc lạnh từ Cố Hoài Ninh, trung tá
Triệu đành phải cụp đuôi lại, vỗ vai anh: “Thôi được, ca trực của cậu từ 6
giờ đến 8 giờ, chạy nhanh về nhà thì có khi vẫn kịp tiệc tất niên đấy! Thế
nào, anh em có lòng tốt đấy chứ?”.

“Đa tạ.”

Đồng chí đoàn trưởng cũng không khách khí.

Dù gì thì cũng là người đã có gia đình, thời khắc quan trọng nhất vẫn

phải về với sự ấm áp của gia đình chứ. Triệu Kiền Hòa than thở: “Thôi đi
đi, gặp chính ủy rồi thì tiện thể đi uống một ly để giải đen”.

Cố Hoài Ninh vốn không muốn uống rượu, nhưng chính ủy vừa được

điều đến, không đến chúc mừng thì không hay lắm.

Tiệc tổ chức ở nhà hàng của đoàn, rượu thịt đủ cả, không khí vô cùng

vui vẻ. Lúc tàn tiệc, Cố Hoài Ninh đã hơi ngà ngà say rồi, không lái xe về
nhà được, anh đang chuẩn bị gọi điện báo cho Lương Hòa một tiếng.

Vừa lôi di động ra thì màn hình hiện sáng, có cuộc gọi đến.

Anh nhấn phím nghe, giọng nói mạnh mẽ của lão gia vang lên: “Con

đang ở đoàn à?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.