YÊU THƯƠNG TRAO ANH - Trang 398

giữa khoảng không. Cảm giác lạnh lẽo ùa đến, cô mới miễn cưỡng tỉnh táo
lại, cắn Cố Hoài Ninh một cái, anh mới buông cô ra.

Cô thở chầm chậm và nhìn anh, nụ hôn bất ngờ của anh khiến cô khiếp

sợ, lúc ấy dường như Lương Hòa bị sốc. Đôi mắt thất thần đã dần sáng trở
lại, chuyển sang ngân ngấn nước.

Cố Hoài Ninh nhìn thấy cô như vậy, thở dài một cái rồi ôm hai má vợ:

“Anh xin lỗi, chỉ vì anh quá nhớ em”.

Câu nói nhẹ nhàng nhưng lại khiến Lương Hòa rơi nước mắt.

“Anh hãy nghe em nói trước đã.” Cô vẫn kiên trì.

“Làm đã rồi nói.” Anh không vì thế mà lay chuyển, bế cô lên đi vào

phòng ngủ.

“Anh nghe em nói đã.”

Sự kiên quyết của cô khiến anh đau cả đầu, anh nhanh tay cởi bỏ quần

áo trên người cô, hành động dứt khoát đó đã thay cho câu trả lời. Lương
Hòa vô cùng bực bội, cô dùng hết sức cắn vào cổ anh, Cố Hoài Ninh đau
đến nỗi toàn thân căng cứng.

Được rồi, thật sự không còn cách nào ép buộc cô.

Cố Hoài Ninh buông cô ra, xoa xoa cổ, bật cười: “Có ai vô tổ chức như

em không?”. Cứ cuống lên là cắn, giống như một con chó Bắc Kinh vậy.

Lương Hòa xoa xoa môi: “Có ai không biết điều như anh không? Đã bảo

là nghe em nói rồi, cắn cho một cái vào má thì còn đau hơn!”.

Ừ thì cô có lý. Cố Hoài Ninh ôm chặt má: “Có gì thì nói đi, nói xem em

cấu kết với cả nhà chơi để anh thế nào?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.